QUYỂN SỐ 19: LỆNH TRỜI CHIẾU CHỈ
Nam mô Đức Phật Tổ Như Lai
Đức
Phật Tổ khai tâm dạy học
Sinh
Thiên truyền đạo xa gần
Trọng
Phật thì phải kính thân con mà
Thay
Phật Trời Mẫu cao Tòa
Đã
qua bao kiếp luôn mà tu tâm
Kiếp
này đày đọa dưới trần
Hiếu
trung nhân nghĩa tu thân rạng ngời
Ngọc
vàng đúc kết bao lời
Khai
tâm Kinh mới đến thời đổi thay
Tu
hành ở cõi đời này
Dễ
nghe chóng hiểu đêm ngày niệm tu
Mong
đời đừng ngại hào su
Khi
mà cầu Phúc Phật bù độ sau
Còn
nghèo thì giúp đỡ nhau
Đã
giàu phải biết thương đau thế nào
Viết
Kinh ăn cháo khoai sao
Có
thực vực đạo thương trào công lao
Sinh
thiên dòng lệ tuôn trào
Hỏi
đời ai đó có nào tâm không
Đạo
Trời phép Phật mênh mông
Thương
con cõi thế phải không hỡi đời
Sinh
Thiên thay thế Phật Trời
Mà
sao không biết tâm thời kính con
Để
cho đường đạo hao mòn
Mười
năm năm lẻ nay con ở nhà
Mong
đời tâm trí tinh hoa
Kính
đạo Trời Phật biết là trọng con
Phật
Trời trên mãi trông nom
Nếu
ai biết được mãi còn về sau
Mong
đời hết nỗi thương đau
Giúp
con hành đạo bảo nhau tâm thành
Trọng
một mười phúc trao dành
Phật
Trời thương độ ghi danh sau này
Mẫu
Tiên Thánh Chúa đêm ngày
Quan
thần ủng hộ tốt may an lành
Khai
tâm Phật Tổ ban hành
Mong
đời giác ngộ để giành gần xa
Kinh
luân đến khắp mọi nhà
Luyện
tài tu đức để mà vinh quang
Trước
là hưng thịnh Việt Nam
Gần
xa truyền tỏa phong lan mãi dài
Đẹp
trên Tiên cảnh Bồng lai
Tây
Phương Phật đợi là ai trí thành
Át
lan xưa trả làm lành
Khi
biết hỷ sả đã giành sả thân
Tu
là thành kính tại tâm
Cứu
người phúc đẳng cao thâm vô cùng
Phật
mong phúc đức hưởng chung
Thành
Tiên thành Thánh hòa cùng dương gian
Biết
ăn biết ở biết làm
Để
tâm đắc đạo lo toan tu hành
Trời
thương Phật độ sẵn giành
Sen
vàng tây chúc thơm danh Phật chờ.
5h30’
sáng ngày 9 tháng giêng năm Giáp Thân./.
Nam
Mô A Di Là Phật
Nam
Mô Di Lặc Tôn Phật
Nam
Mô Quan Thế Âm Bồ Tát
Đức
Phật Bà khai tâm dạy học
Hội
đền hai sáu tháng ba
Đức
tài cao rộng xưa xa sáng ngời
Ngót
ngàn năm nghĩ xa vời
Oai
linh hương ngát rạng ngời tới nay
Cập
hiền cập nhất xưa ngày
Đất
sinh hiển Thánh tung bay rạng bừng
Tiếng
thơm Văn Hiến đã từng
Trời
cao đất thẳm luôn mừng sinh ra
Người
lành cây tốt trổ hoa
Trái
thơm hương vị ngân nga chuông chùa
Cảnh
Phật chùa làng lăng Vua
Đệ
nhị Đệ nhất hoa đùa hương bay
Năm
đi tháng nối tiếp ngày
Thoi
đưa Thiên
tạo dễ xoay kiếp người
Trăm
năm mà sắp là mười
Thánh
hiền Ngài vẫn vui cười cứu dân
Từ
khi xuất thế phong trần
Hương
Trời thơm ngát trong dân mộng lành
Đón
Thiên
tử ở trời xanh
Tiên
Ông
báo mộng thực hành ứng linh
Thánh
Mẫu tự thấy chuyển mình
Thánh
phụ cảm động Thiên Đình giáng ban
Trời
Nam hẳn của Vua Nam
Sinh
hai đức Thánh ở làng hiền trang
Khôi
ngô tuấn tú ngọc vàng
Lớn
nhanh tinh tướng lo toan cho đời
Cung
tên gươm kiếm tuyệt vời
Kinh
luân sách lược không thời đâu hai
Đức
cao sâu rộng đại tài
Thưở xưa đất nước nhờ ai bấy giờ
Non
sông ảm đạm mịt mờ
Giặc
sang cướp phá cõi bờ giang sang
Vua
truyền gọi khắp Nam Bang
Ai
ra giữ nước cứu làng giúp Vua
Động
tâm thưa phụ mẫu đưa
Những
lời cứu thế thân thưa hiếu tình
Ra
đi giúp nước non mình
Lên
đường mau chóng xuất trình tài ba
Đức
tài quả thật cao xa
Phong
hai Đại Tướng để ra cứu đời
Ngựa
hồng ngựa bạch tung trời
Tướng
quân gió nổi để thời bụi bay
Tiếng
hô sấm sét gươm tay
Chuyển
rung trời đất hồn bay giặc thù
Loài
giặc như đám mây mù
Tan
hoang hoảng sợ khó thu đội hình
Hào
kiệt sáng lạng phép binh
Tám
tên quỷ tướng rụng mình tử vong
Hồn
siêu phách lạc rối bong
Giao
binh rực lửa tự lòng hồi tâm
Loài
giặc từ bỏ ngoại sâm
Thì
đâu có cảnh xác thân tan tành
Thánh
hiền tài giỏi lại lành
Hồi
tâm giặc giữ lỡ dành lưỡi gươm
Phạm
vào nơi cổ đau thương
Đức
Thánh Đệ Nhị vung gươm diệt trừ
Hết
loài gian ác thả thư
Đức
Thánh Đệ Nhất giã từ về quê
Vết
thương dù có tái tê
Hận
thù rửa sạch đáng bề thượng nhân
Quê
xưa nghĩa cũ tình thâm
Căng
cương quay ngựa tay nâng đỡ đầu
Đất
Trời
phép lạ nhiệm màu
Gió
dông mưa lớn thảm sầu nhớ thương
Đất
bằng nổi đống quê hương
Lòng
Trời
sui khiếp ai lường được đâu
Đức
tài quả thật cao sâu
Hiếu
đến Phụ
Mẫu
dân hầu hương đăng
Vua
đền truyền lệnh xây lăng
Như
vầng nhật nguyệt ngàn năm dẫn đường
Ngài
đi muôn nẻo dặm trường
Bóng
Ngài cao ngất quê hương nước nhà
Cập
hiền cập nhất quê ta
Nhắn
người du khách phương xa mấy lời
Ai
đi xa cách trùng khơi
Tháng
ba hai sáu tự thời về quê
Ai
đi rừng thẳm non khê
Tháng
ba hai sáu thì về Hội dân
Ai
đi xa hoặc ở gần
Tháng
ba hai sáu tâm lâng kính thờ
Ai
mà tài rộng trí thơ
Tháng
ba hai sáu tôn thờ lễ hương
Ai
người ăn ở hiền lương
Tháng
ba hai sáu cảm thương kính thờ
Tâm
người chẳng có bến bờ
Tự
tâm thành kính sinh giờ nhớ xưa
Luân
hồi hết sớm lại trưa
Hoàng
hôn khuất núi có chừa ai đâu
Nhắc
ai phép Phật nhiệm mầu
Cơm
Cha sữa Mẹ đội đầu nhớ ơn
Nước
làng từ gạo thành cơm
Tổ
tiên vẫn chọn tiếng thơm con hiền
Thánh
là Ngọc Phật nối truyền
Ở
nhà cha mẹ Thánh hiền non sông
Phật
dạy xua cảnh mùa đông
Oai
linh hiển Thánh chờ trông dân lành
Tu
nhân kết quả đạt thành
Nhà
đền chùa chợ đều dành đường tu
Phật
dạy vàng ngọc như ru
Thân
tâm hiếu nghĩa Phật bù mai sau
Đức
công giáo hóa cùng nhau
Nước
nhà con hiếu mai sau sen vàng.
Nam
mô Đức Phật mười phương
Nam
mô Đức Ngọc Hoàng Thượng Đế
Đức
Ngọc Hoàng khai tâm dạy học
Đất
trời non nước núi sông
Bút
nào viết hết các công anh hùng
Đều
vì nhân loại bao dung
Hiếu
trung việc nghĩa các vùng gần xa
Thương
đời bao cảnh cam qua
Mừng
đời đã hiểu Hằng Nga soi đường
Ban
ngày vầng nhật tỏa dương
Để
cho nhân loại một đường đi lên
Phật
Trời Mẫu Tiên Thánh trên
Ứng
linh xui khiến không quên đạo mầu
Khai
tâm khôn khéo làm đầu
Văn
minh tiến hóa dân giàu quốc sang
Thành
đô cùng các xóm làng
Ai
người tài đức vinh quang muôn đời
Lòng
dân là hợp ý Trời
Người
tài cậy thế sẽ thời trả vay
Ác
gian ngậm đắng nuốt cay
Việc
tà ý quỷ có ngày đọa sa
Trong
đời dông tố phong ba
Nạn
tai khổ sở cũng là ba sinh
Khuyên
đời phải rõ sự tình
Học
Kinh thấu kệ quang minh rõ ràng
Luyện tài tu đức sẵn sàng
Vì đời vì đạo nên càng có nhau
Thiệt hơn sai phải thương đau
Dắt dìu ban bảo rồi sau sẽ hồi
Sông kia bên lở bên bồi
Qua lúc nắng lửa lại ngồi thu sang
Ngọc Hoàng khai phép dáng ban
Sinh Thiên con học tỏa lan cõi trần
Tìm người đồng đạo đồng tâm
Thành quê thời đến xa gần các nơi
Để đẹp với ý Phật Trời
Mẫu Hoàng Tiên Thánh dưới nơi cõi trần
Lời vàng ý ngọc chuông ngân
Khai tâm dáng pháp con cầm bút biên
Là Thầy cận của Mẫu Tiên
Của Trời của Phật công duyên dao hòa
Chung vui vun đắp thành tòa
Đem phần công đức nước nhà thịnh khang
Có đạo có đức dần tan
Sinh tài nhân loại vẻ vang một nhà
Thương đời là tức kính ta
Mong cho nhân loại chan hòa ánh dương
Không còn thảm cảnh tai ương
Duyên lành đã có con đường sáng quang
Trước là vinh hạnh trời Nam
Nhân loại trái đất vẻ vang mãi tồn
Phép
màu vũ trụ càn khôn
Biết
tôn mà kính mới dồn thành tâm
Tây
phương Thiên Đế vang ngân
Mong
ai cũng đắc toàn dân thái bình.
Nam
mô Đức Phật mười phương
Nam
mô Đức Đạo Tiên Ông
Tiên
Ông khai tâm dạy học
Tiên
Ông ban phép xuống dạy con
Chữ
nhẫn bồ hòn hóa ngọt ngon
Con
ơi học chữ nhẫn này
Ngày
đêm con chịu đắng cay khổ người
Nhưng
rồi con nói con cười
Chữ
nhẫn con nhớ điểm mười Phật ban
Rồi
con sẽ được thanh nhàn
Chữ
nhẫn thực hiện bảng vàng phần con
Trời
cho con được phấn son
Chữ
nhẫn tâm niệm là con Phật Trời
Danh
thơm tiếng đẹp ở đời
Chữ
nhẫn hành được Đất
Trời
cho hay
Làm
gì cũng được gặp may
Chữ
nhẫn tâm hiện tháng ngày bình an
Là
phải bỏ hết tà gian
Học
nhẫn nhẫn được là ngoan con người
Không
sợ người đời chê cười
Sau
này sẽ có vàng mười trao tay
Nhẫn
lời nhẫn việc tỏ bày
Lời
nghĩa việc đúng tháng ngày tính suy
Nhẫn
được Phật Thánh nhất duy
Ban
cho phúc lộc theo quy Phật Trời
Chữ
nhẫn cương quyết theo lời
Bồng
Lai Tiên cảnh chờ thời nhẫn tâm
Chữ
nhẫn giả điếc giả câm
Biết
điều ngang trái coi thầm tính suy
Thiệt
thật biết cũng chả bì
Đó
là có nghĩa có nghì có nhân
Phật
Thánh Ngài
sẵn cầm cân
Con
nhẫn nhịn được Thánh Thần Phật Tiên
Mong
người nên nhẫn công duyên
Cõi
Tiên mong đợi cõi Thiên Phật chờ.
Nam
mô Hoàng Thiên Thượng Đế
Nam
mô Tâm Đức Cụ Tiên
Cụ
Tiên khai tâm dạy học
Phương
đông trời đã đổi mầu
Nhật
quang sắp chiếu con đâu học nào
Học
cho trí tuệ lên cao
Học
để cây đức đi vào Thần thông
Học
là sáng rực tổ tông
Học
nên Đức Phật ban công con nào
Học
rồi chí khí anh hào
Học
mang đức hạnh đi vào đường tu
Học
cao phúc lộc Trời bù
Học
mà nên nhớ cố tu không hoài
Học
đến nơi tháp sen đài
Đừng
quên không học quá hoài đức công
Cụ
tâm bát ngát mênh mông
Đức
bay lan tỏa xa
không bến bờ
Học
đi không phải con mơ
Học
là Cụ vẫn vẫy chờ Bồng Lai
Đức
tâm con hãy chép bài
Con
tin Phật Thánh không hoài nghe con
Núi
đá dù có thác mòn
Mộ
đạo đường nghĩa cầu con ra về
Lợi
danh danh lợi không đề
Đến
khi hết hạn không về cùng con
Đi
vào tâm đức đường mòn
Nghe
lời Phật Thánh phần con Cụ chờ
Vậy
nên phải kính tôn thờ
Làm
ăn đúng đạo không mờ đường tu
Lao
động là phải cần cù
Nói
năng lẽ phải êm du đẹp lời
Bề
trên hiếu nghĩa đừng vơi
Người
dưới con nhớ đừng thời đành hanh
Hiền
nhân là phúc để dành
Hiếu
nghĩa đền đáp công danh sau này
Trần
thế bao nỗi đắng cay
Đức
tâm Cụ dạy tỏ bày con nghe
Thời
tiết nóng nực mùa hè
Bao
nhiêu nỗi khổ con ve kêu sầu
Con
ơi Cụ đã bắc cầu
Nhớ
nghe lời Cụ, lo âu để buồn
Ngày
mai xuôi gió thuận buồm
Thuyền
Rồng Cụ đón bõ nguồn cơn xưa
Lời
Cụ tiếng Mẹ đu đưa
Là
con thức tỉnh để vừa lòng Thiên
Mấy
câu Cụ đã ban truyền
Làm
đẹp lời Phật lời Tiên nhớ vào
Hữu
tình Tiên cảnh vườn đào
Cụ
chờ Cụ đón ngày nào con nên
Trần
thế cố nhớ đừng quên
Ngày
giờ giây phút Cụ Trên
vẫn chờ.
Nam
mô A Di Là Phật
Nam
mô Di Lặc tôn Phật
Nam
mô Quan Thế Âm Bồ Tát
Nam
mô Hoàng Thiên Thượng Đế
Nam
mô Đức Mẫu Hoàng Từ
Mẫu
Hoàng khai tâm dạy học
Chèo
thuyền đón khách mùa thu
Lênh
đênh dòng nước tiếng ru Mẹ hiền
Con
ơi nhẹ mái chèo liền
Tìm
người tri kỷ con thuyền con vui
Tìm
người sau khỏi ngậm ngùi
Tìm
người chung sống mãi mùi thơm lâu
Tìm
người thoát khỏi âu sầu
Tìm
người mà chọn để lâu mãi còn
Tìm
người đi nối đường mòn
Tìm
người hiền đức lòng son dạ vàng
Tìm
người mến họ yêu hàng
Tìm
người ăn ở xóm làng thương yêu
Tìm
người là gió thuận chiều
Thủy
chung trọn đạo bao điều hiền nhân
Ở
đời sau được báo ân
Có
tu quả phúc mới cân được vàng
Trông
xa nhìn xóm xem làng
Giàu
nghèo con chẳng mơ màng làm chi
Chọn
người có nghĩa có nghì
Phật
Trời Tiên Thánh chép ghi Thiên Đàng
Dù
rằng có chút gian nan
Tu
tâm sáng đức bảng vàng mai sau.
Đức
Mẫu Hoàng khai tâm dạy học
Chèo
thuyền đưa khách qua sông
Mẫu
rằng có nhắc ơi Ông lái đò
Phật
Bà đã ban phép cho
Ông
nhớ chở khách êm đò qua sông
Con
tôi thì rất là đông
Chở
người hiếu nghĩa Ông không ngại ngần
Chở
người cầu nguyện thành tâm
Chở
người kính trọng song thân sinh thành
Chở
người ăn ở hiền lành
Chở
người Cây tốt nở cành xum xuê
Chở
người có tâm Bồ Đề
Chở
người vì hiếu không hề lấm thân
Chở
người trọn đạo phu quân
Chở
người yêu quý nhân dân xóm làng
Chở
người tôn trọng họ hàng
Chở
người tu tỉnh đang mang tâm lành
Chở
người mến kính chị anh
Chở
người hiền thảo phúc dành cho con
Chở
người tâm đạo vàng son
Chở
người theo lối đường mòn Phật Tiên
Chở
người trọn đạo con hiền
Chở
người hành đạo con Thiên dạy đời
Chở
người hiểu chữ à ơi
Chở
người kính Mẹ ở thời trọng Cha
Ơn
công quý nghĩa cao xa
Vì
đâu mới có thân ta thành người
Tắm
sương gội nắng ở đời
Công
lao như thể Đất
Trời
dưỡng sinh
Trong
tâm luôn phải đinh ninh
Ơn
công nguồn sữa mới thành hình con
Trải
qua bao quãng đường mòn
Từ
khi hòn máu ấu non thành người
Thân
hình mất sắc tốt tươi
Tốn
bao dưỡng huyết nụ cười giảm phai
Con
gái cũng như con trai
Công
cha nghĩa mẹ thài lài trần gian
Ấu
thơ trứng nước khó an
Khi
dầm lúc ép lo toan đêm ngày
Lúc
ngủ chẳng trọn giấc say
Sạch
khô con nghỉ uế đày mẹ cam
Tanh
hôi mẹ cố mà làm
Mong
con chóng lớn có ngoan mới mừng
Ốm
đau chứng bệnh đã từng
Nâng
như thể trứng hứng mừng tựa hoa
Cảnh
đời vạn khổ xót xa
Đủ
cho cuộc sống phong ba trong đời
Cầu
mong Phật độ ơn Trời
Thiên
tai dịch họa giảm thời đỡ lo
Ăn
học mua sắm quanh co
Chỗ
ở công việc nhỏ to thế nào
Suốt
đời bận rộn lao sao
Lo
từ chỗ thấp lên cao nhọc nhằn
Trăm
ngàn bối cảnh băn khoăn
Nhìn
chiều xế bóng vầng trăng khuất dần
Biết
bao nhiêu cảnh gian truân
Làm
nhiều nghĩ lắm tấm thân ải tàn
Lao
tâm lao lực vô vàn
Biết
bao chứng bệnh mà làm hại thân
Huyết
suy mái tóc phai dần
Giã
tràng
xe cát thân phần đất kia
Hồn
đời trần thế sa lìa
Phúc
theo tội chịu bóc bìa cho ai
Vì
con bao chỗ chông gai
Biết
là có tội muốn hài ý con
Công
Cha nghĩa Mẹ biển non
Làm
sao cho trọn tâm son ở đời
Đừng
khi gửi đất xa trời
Khẩu
thương còn sống mà thời vô tâm
Thiên
Địa đừng trách cao thâm
Tâm
mà hiếu nghĩa vang ngân Đất Trời
Còn
gây nên tội ở đời
Sống
chưa bị chướng thác thời mang theo
Đường
tu sẵn có nối chèo
Mẫu
thương trần thế gieo neo sau này
Không
biết phải chịu đắng cay
Biết
bao tù ngục đọa đầy hồn mê
Thượng
cao thương cảnh ê chề
Mong
rằng trung hiếu bên bề mà tu
Thương
trần lời Mẫu như ru
Khai
Kinh dáng bút gió thu Thái Bình
Mong
con trọn
nghĩa vẹn tình
Thượng
Thiên có Mẫu đinh ninh sẵn chờ
Thuyền
rằng đợi đón bên bờ
Mong
con tín đạo đừng ngờ mãi chi
Cao
sa theo Phật từ bi
Tây
Phương tiếp đón dành con trở về
Bất
sinh bất diệt đề huề
Sen
vàng Tòa sẵn thềm huê Mẫu chờ.
Nam
mô A Di Là Phật
Nam
mô Di Lặc tôn Phật
Nam
mô Quan Thế Âm Bồ Tát
Đức
Phật Bà khai tâm dạy học
Tiết
thu hiu hắt cảnh sầu
Không
tu hối hận lo âu trong đời
Trên
cao có Phật có Trời
Để
bao Kinh sách những lời Tổ Tiên
Khai
tâm dáng bút Phật truyền
Con
xin lạy Phật con biên bút trần
Lời
vàng ý Ngọc chuông ngân
Dạy
con hiếu nghĩa ân cần khắc tâm
Trong
đời vạn nỗi gian truân
Công
Cha nghĩa Mẹ bao lần chắt chiu
Cảnh
đời dâu biển buồn thiu
Chưa
đền hiếu nghĩa dập dìu xót xa
Ở
đời khi vắng bóng Cha
Nuôi
con mới biết công Ta chất chồng
Tự
tâm nghĩ lúc bế bồng
Công
Cha vô kể cũng đồng như Ta
Lời
ru của Mẹ ơi à
Thái
Sơn mới đúng thật thà không sai
Biển
trần bao lúc chông gai
Vì
con thân thể thài lài trần gian
Nắng
mưa gió buốt vô vàn
Vì
con phải chịu cơ hàn xót xa
Cơm
chan mắm mặn muối cà
Vì
con tuổi tác phải già trước xuân
Thân
ve Cha vẫn ân cần
Thương
con thơm má mong ân sau này
Dưỡng
tử phòng lão xưa nay
Xoa
đầu Cha dạy những ngày còn thơ
Nuôi
con để mai sau nhờ
Những
điều phúc thiện kính thờ Tổ tiên
Chắt
chiu hạt gạo đồng tiền
Nuôi
con ăn học lo phiền lao tâm
Mong
con phú quý dành phần
Cơm
ăn chẳng ngọt ngủ dần kém đi
Không
muốn kém bạn một li
Ngày
đêm lo lắng công thi quyết lòng
Cố
công gắng sức chờ mong
Khi
gặp vững chí khi bong ỉu sầu
Trăm
ngàn những cảnh lo âu
Xuân
trôi thôi trẻ đốm đầu tóc phai
Sức
giảm thân ải lo hoài
Mong
cho con gái con trai đồng đều
Bận
tâm nhìn bóng xế chiều
Vui
thì có ít buồn nhiều nghĩ suy
Thân
gầy sức tổn một khi
Tuổi
cao mệt mỏi khó thì thuốc thang
Yếu
già gặp bệnh đa đoan
Chuốc
đâu được thuốc tiêu tan bệnh già
Phần
nhiều cố bệnh vì ta
Hết
hơi hết sức phong ba trong đời
Thân
Cha gửi đất xa trời
Người
con tự hối để thời con ta
Ở
sao lại gặp vậy mà
Kính
Cha thì để con ta trọng mình
Mắt
trần đạo Phật nghiêm minh
Tất
cả nghiệp chướng do mình tạo ra
Nghĩ
nguồn công đức bao la
Tự
ta chưa thể thực thà hy sinh
Chưa
thật chưa thấy bóng hình
Ngàn
muôn ức Phật chiếu tình xét soi
Cuộc
đời bong bóng đưa thoi
Những
lời thức tỉnh Phật đòi ở tâm
Hiếu
nghĩa là tiếng chuông ngân
Tại
gia có Phật hai thân sinh thành
Hiếu
xưa Đại Thánh rõ rành
Gieo
nhân hưởng quả thơm danh mãi truyền
Ở
lành rồi sẽ gặp hiền
Làm
con trọn đạo cõi Tiên vẫn chờ
Chính
Đạo mãi mãi tôn thờ
Làm
con hiếu nghĩa tiếng thơ trong đời
Trên
cao có Phật có Trời
Tòa
Sen cực lạc những lời gọi ta
Bùn
lầy Sen lại nở hoa
Ngọc
trong đống rác đem ra ngọc lành
Khuyên
ta hiếu nghĩa để dành
Tâm
ta trọn đạo sẽ thành Phật Tiên
Con
là kề cận Sinh Thiên
Phật
Bà truyền phép con biên Kinh này
Người
nghe người đọc tỏ bày
Mong
cùng nhớ học dành ngày tây phương.
Nam
mô A Di Là Phật
Nam
mô Di Lặc tôn Phật
Nam
mô Quan Thế Âm Bồ Tát
Đức
Phật Bà khai tâm dạy học
Nghĩa
công Cha Mẹ đạo con ở đời
Ngày
đêm khấn Phật cầu Trời
Mong
sao Cha Mẹ ở đời với con
Công
ai tựa thể núi non
Nghĩa
ai như biển nuôi con nên
người
Công
Cha nghĩa Mẹ cao khơi
Có
tâm tôn kính đạo đời mới
ngoan
Sinh
con bao nỗi gian nan
Đói
nhường khổ chịu rét cam thân gầy
Có
khi vận hạn đọa đầy
Ngậm
cay nuốt đắng để gây cơ đồ
Tai
nghe mắt thấy không hồ
Đạo
làm con nhớ tu bồ tâm sen
Thương
Cha sót Mẹ bao phen
Vì
mình cam chịu tối đen mịt mù
Kính
Cha trọng Mẹ hiếu bù
Thân
đày nắng hạ âm u mưa dầu
Cha
Mẹ luôn để trên đầu
Sương
đông gió buốt thảm sầu vì con
Còn
bao công hải nghĩa non
Đạo
con nên phải báo tròn quả tu
Dù
rằng Cha Mẹ âm u
Đạo
con nên phải hiếu tu trên đầu
Hoặc
là Cha Mẹ cơ cầu
Đạo
con nên phải lo âu báo đền
Dở
hay hoặc lúc khùng điên
Đạo
con nhớ phải tâm hiền thảo thơm
Có
gạo nấu mới nên cơm
Đạo
con nên giữ tiếng thơm cõi đời
Phật
Trời Tiên Thánh khuyên người
Làm
con trọn đạo mai đời thấy vinh
Lời
Vàng ý Ngọc hồi sinh
Ghi
lòng tạc dạ Thiên Đình xét soi.
Nam
mô A Di Là Phật
Nam
mô Di Lặc tôn Phật
Nam
mô Quan Thế Âm Bồ Tát
Đức
Phật Bà khai tâm dạy học
Đêm
xuân thời tiết êm hòa
Nhân
loại mát dịu vui mà hưởng xuân
Lời
Vàng ý Ngọc chuông ngân
Khai
tâm dáng bút sử phân tu hành
Ngọc
trong mà lại nguyên lành
Vàng
mười đẹp tốt mà thành vàng cao
Lời
Phật kính quý làm sao
Ngọc
Vàng khó chuộc tâm vào đường tu
Lạy
Phật tựa thể tiếng ru
Mà
như Đức Mẹ luôn bù cho con
Cho
người phải có tâm son
Nhờ công mài thép mỏi mòn thành kim
Soi
tâm Phật biết mà tìm
Tâm
ai cao thấp nổi chìm do tu
Con
xin biên chép tiếng ru
Tu
sao để khỏi của bù nhớ nghe
Đạo
tu luôn phải e dè
Đạo
tu tựa thể như bè nước lên
Đạo
tu mến dưới kính trên
Đạo
tu bác ái lời lên hiền lành
Đạo
tu đúng Đạo thành danh
Đạo
tu hỷ sả tâm dành từ bi
Đạo
tu tâm vững nhớ ghi
Đạo
tu chiu chắt tí ni thành tròn
Đạo
tu để thoát bồ hòn
Đạo
tu cho đáng là con Phật Trời
Đạo
tu bớt nóng lựa lời
Đạo
tu phong nhã để đời sau theo
Đạo
tu không phải giàu nghèo
Đạo
tu tâm tính mà leo cao dần
Đạo
tu phải nghĩ muôn phần
Đạo
tu ngoan đạo Thánh Thần chứng minh
Đạo
tu luôn nghĩa đinh ninh
Đạo
tu là phải hòa mình gần xa
Đạo
tu rời bỏ gian tà
Đạo
tu cần kiệm để mà phòng khi
Đạo
tu tự khen làm gì?
Đạo
tu phải biết tu trì bao công
Đạo
tu kính trọng Tổ tông
Đạo
tu hiếu nghĩa mà không ngại ngần
Đạo
tu sai biết hổ thân
Đạo
tu phải lựa sử phân êm hòa
Đạo
tu vui vẻ cửa nhà
Đạo
tu đừng nghĩ nói là ta cao
Đạo
tu không quản công lao
Đạo
tu tự thấp hòa bao nhiêu người
Đạo
tu không sợ chê cười
Đạo
tu luôn đạt điểm mười Thiên ghi
Tâm
hằng chọn Ngọc lưu ly
Luôn
luôn tâm niệm tu trì Phật tiên
Ăn
ở phải đúng đạo hiền
Tâm
nghĩ lời nói học Tiên ngọt ngào
Thương
yêu quý mến đồng bào
Trọng
người tức để tâm đào kính ta
Gương
đời bát ngát bao la
Luôn
trong luôn sáng để mà soi chung
Tự
tâm phải thấy thẹn
thùng
Khẩu
tâm mà ác,
lạnh lùng đường tu
Trời
sáng qua cảnh đêm u
Đạo
Phật nhân quả rồi bù trả ngay
Khuyên
người tu tỉnh đừng say
Tự
tài tự giỏi tâm này tu chưa
Lúc
nắng sao khỏi mây mưa
Cho
nên nghiêm chỉnh gió đưa xuân về
Gian
nan vất vả không nề
Đừng
vội thành quả nguyện thề quên đi
Khuyên
rằng trọn đạo từ bi
Ác
giả ác báo chẳng khi nào nhầm
Tự
ta tâm phải thì thầm
Kiếp
này kiếp trước còn nhầm đường tu
Nghiệp chướng báo chướng chưa bù
Đường
xa vạn cách tiếng ru Phật trời
Tu
tâm đắc đạo tự đời
Không
tu ma quỷ cũng thời là ta
Tu
cầu phúc đẳng hà sa
Tự
ta phải sửa nết na từng giờ
Không
tu rồi sẽ ám mờ
Người
tu tiếng gọi cõi bờ Tây Phương
Sen
vàng nở thắm du dương
Đón
người tu đức thẳng đường về Tây
Phép
mầu
chỉ trong phút giây
Ngự
Tòa Sen sẵn tràn đầy Tây Phương.
Nam
mô Đức Phật mười Phương
Nam
mô Đức Di Lặc tôn Phật
Đức
Phật Di Lặc khai tâm dạy học
Truyền
Kinh dưới bóng từ bi
Khai
tâm dáng bút con thi đạo lành
Phật
Trời Hoàng Mẫu thơm danh
Tiên
hiền Ngọc Phật ban hành độ thương
Cũng
như tới lớp tới trường
Nhân
loại trái đất như đương một nhà
Phật
dạy kính Mẹ trọng Cha
Giữ
trọn chữ hiếu mới là đạo con
Việc
dân việc nước vuông tròn
Tài
năng trí tuệ trông non
hàng ngày
Nghĩa
nhân trung hiếu mới hay
Để
cho đất nước mỗi ngày phồn vinh
Thật
là vạn quyển Thiên Kinh
Bao
điều vàng ngọc tỏ tình tinh hoa
Bốn
phương khắp cả mọi nhà
Mong
ai cũng biết đạo mà hành theo
Tâm
là cây đức ươm gieo
Nhân
sinh bách nghệ gương treo sáng ngời
Đơm
hoa kết trái cho đời
Tâm
thời thảo thiện nói lời từ bi
Làm
gì cũng phải xét suy
Ích
nhà lợi nước mới vì ngày mai
Phật
mong ai cũng như ai
Có
đủ đức tài đắc đạo Phật Tiên
Công
việc thời phải chăm xiêng
Ai
người tài đức ta liền hướng theo
Để
đời hết cảnh gieo neo
Không
còn có cảnh đói nghèo như xưa
Nhật
Nguyệt ngày tháng thoi đưa
Đó
lời Bác cứu Bác đưa giống nòi
Đêm
ngày tỏa sáng rọi soi
Cùng
bao Tiên Mẫu trông coi phép màu
Thánh
Thần Chúa vẫn lo âu
Khiến
xui linh ứng dân giàu quốc sang
Trước
là vinh hạnh trời Nam
Sánh
vai bè bạn ngang hàng tiến cao
Hưởng
đời Tiên Thánh khác nào
Phúc
tròn phận tốt có bao hiền tài
Cùng
nhau tâm chí hòa hài
Hào
quang rực rỡ sen đài Tây Phương
Cam
lồ của Bác tỏa hương
Phật
Trời Tiên Mẫu Thánh đương ban hành
Chúa
Thần linh cảm kiến nhanh
Phúc
lộc thọ hưởng Đạo lành tỏa lan
Con
Phật đi trước lo toan
Tất
cả sáng Đạo việc làm căn duyên
Gần
xa đến khắp vùng miền
Mong
ai cũng đắc Phật Tiên đợi chờ.
Nam
Mô Quan Thế Âm Bồ Tát
Đức
Phật Bà khai tâm dạy học
Đêm
hè gió mát trăng thanh
Khai
tâm Phật dạy ý lành thành Kinh
Ngọc
Phật Đức Hồ Chí Minh
Bao
la vũ trụ kết tinh thành Ngài
Tây
Phương thơm nức sen đài
Thiên
Đình trong sáng mở khai đất lành
Phật
Trời Vương Mẫu kết thành
Chọn
nhà có đức để dành đã lâu
Dáng
sinh dòng dõi Lạc Âu
Trông
nom Nam Việt tỏa màu thế gian
Tên
thơm Ái Quốc mến làng
Mười
ba tuổi đã sẵn sàng ra đi
Thật
là viên Ngọc lưu ly
Bác
Hồ tài đức tinh vi lạ thường
Nhìn
cảnh non nước mù sương
Làng
quê trong cảnh đau thương mịt mờ
Đức
tài cao cả trí
thơ
Sẵn
tâm vì nước mở cờ tung bay
Vượt
trùng khơi biết bao ngày
Quản
chi sương nắng gió nay mưa dồn
Năm
châu bốn biển trường tồn
Lập
mưu tính kế tâm hồn xông
pha
Trường
đời bão tố phong ba
Hào
quang sáng chói gần xa coi thường
Đại
tài ngang dọc bốn phương
Học
thầy hỏi bạn tìm đường cứu dân
Thế
gian bao những dấu chân
Năm
châu đều thấy Kinh luân Bác Hồ
Xích
xiềng
bao cảnh tù đồ
Nhất
tâm cam chịu sen hồ ngát hương
Nặng
tình đất nước tông đường
Việt
Nam nằm nặng tâm thương Bác nhiều
Trí
bền cực khổ bao nhiêu
Thâu
canh thao thức nhiều điều lắng lo
Qua
sông nhờ có con đò
Bạn
tình trí hữu
Bác lo thành tròn
Ngày
đêm vì nước vì non
Cuộc
đời lẩn khuất bồ hòn sót xa
Đức
tài tâm trí thơ ca
Trở
về đất nước nở hoa rạng bừng
Như
chim qua biển về rừng
Líu
lo ca hát tựa mừng ánh dương
Quê
hương thành thị hùng cường
Đuổi
quân xâm lấn thảm thương bao ngày
Những
người lầm lạc chẳng ngay
Ăn
năn hối cải thì hay Bác mừng
Bao
phen chìm nổi đã từng
Băng
đèo lội suối luôn chưng tâm lành
Mênh
mông như cả trời xanh
Đức
tài vô sánh ai dành phẩm hơn
Cây
hương sinh quả ắt thơm
Nhất
tâm đường có lội trơn vẫn thành
Chim
vui lượn cảnh trời xanh
Cá
tung tăng lội vòng quanh hải hà
Thực
vật nẩy lộc đơm hoa
Xum
xuê cây cảnh trái ra trĩu
cành
Chúng
sinh hưởng lộc phép lành
Cam
lồ của Phật đã dành toàn dân
Bác
Hồ luôn sẵn lòng nhân
Giặc
thua tháo chạy quân dân chặn đường
Thất
thế trong cảnh thảm thương
Ác
giả ác báo còn đường thiện tâm
Tướng
quân giặc dã sa hầm
Hồn
bay phách lạc tay dâng đầu hàng
Loài
giặc nghĩ thác,
ra hàng
Ngờ
đâu có Bác tâm vàng từ bi
Thứ
tha những kẻ vô nghì
Ăn
năn hối cải để đi theo đường
Trí
tinh trí túy bao phương
Thế
gian kính phục con đường Bác đi
Dạy
đời đạo lý duy trì
Thương
già mến trẻ tinh vi đủ đường
Nước
nghèo Bác nặng tình thương
Ngoại
giao rộng khắp bốn phương bạn hiền
Thương
dân yêu nước triền miên
Mong
cả nhân loại vui miền trần gian
Không
còn áp bức ở càn
Đồng
tâm đồng lực mở mang cõi trần
Bác
xa hình bóng vẫn gần
Đường
xưa lối cũ dạy tuân điều lành
Bác
về bóng Bác vẫn quanh
Khiến
sui con cháu học hành lời xưa
Tiết
Trời thay đổi nắng mưa
Bác
là Ngọc Phật sớm trưa dạy lành
Chẳng
mơ đến chữ lợi danh
Nhất
tâm vì nước mà dành toàn dân
Hào
quang sáng khắp cõi trần
Ai
ai cũng hiểu thâm tâm Bác Hồ
Chẳng
Vua chẳng Đốc chẳng Đô
Bình
thường giản dị Bác Hồ muôn năm
Trăng
tỏ bóng nguyệt đêm rằm
Như
vầng quang nhật soi năm tháng ngày
Non
sông quang cảnh ngày nay
Rừng
hoa gấm vóc đức dầy Bác thương
Đẹp
làng sáng tỏ quê hương
Cũng
nhờ tâm Bác hiền lương dặn dò
Xa
khơi sông nước thuyền đò
Hưởng
đời hạnh phúc cũng do Bác tìm
Sơn
Lâm vật quý của tin
Bảo
tồn tận hưởng nổi chìm Bác đưa
Thành
thị công nghệ đủ thừa
An
khang thịnh vượng cũng vừa Bác cho
Dân
giàu nước mạnh ấm no
Qua
sông nhớ Bác lái đò ngày xưa
Quản
chi ngày nắng đêm mưa
Gian
nan vất vả sớm trưa Bác Hồ
Sen
thơm thóc chất đầy bồ
Biển
xưa do Bác thành gồ nương dâu
Ai
đi xuôi ngược đâu đâu
Tâm
phải thành kính giữ mầu Phật Tiên
Bác
là Ngọc Phật nối truyền
Học
tài đức Bác hưởng miền Tây Phương.
NAM
MÔ PHẬT TỔ NHƯ LAI
NAM
MÔ A DI LÀ PHẬT
NAM
MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT
NAM
MÔ NGỌC PHẬT ÔNG GIÓNG
ĐỨC
ÔNG GIÓNG KHAI TÂM DẠY HỌC
Đêm
xuân đang giấc ngủ mà
Ta
là Thánh Gióng xưa xa tên còn
Thấy
đời đau sót tựa con
Mệnh
Trời đến lúc đâu còn ngại chi
Đức
tài một tí một ly
Cũng
quyết cống
hiến để đi độ đời
Xứng
danh con của Phật Trời
Dẹp
trừ ma quỷ khắp nơi cõi trần
Ta
không một chút ngại ngần
Vậng
lệnh Trời Phật luôn cần ra đi
Trước
hết học đạo từ bi
Phật
ban dạy bảo mong khi tỉnh hồi
Sinh
Thiên bao cảnh nổi trôi
Ta
về làm phép tỉnh rồi khai tâm
Thật
là mắt thịt người trần
Có
tâm trong trắng mà cần khó thay
Trần
gian bao cảnh đọa đày
Sinh
Thiên Ta biết khi ngay xuống trần
Khổ
từ khi đã xa chân
Kiếp
đời gian thế ai lần chả ra
Sinh
lão bệnh tử rõ mà
Thật
là biển khổ hẳn là sông mê
Gian
thế đủ cảnh tái tê
Kiếp
đời như vậy muốn về tại tâm
Tổ
Tiên Ông Cha vốn mầm
Đều
có tâm thiện mà cần sinh Thiên
Tâm
theo Đạo Phật khuyên hiền
Sinh
Thiên mượn cửa Kinh truyền ngày nay
Đọa
đày bao những tháng ngày
Gia
đình nghèo khó tâm hay thương đời
Ông
Cha tin Đạo Phật Trời
Nghe
thấy Kinh kệ mau thời tạc ghi
Làm
theo Đạo Phật từ bi
Thương
người quý vật dành khi trở về
Đời
tuy là ở cảnh quê
Kinh
luân sách Thánh không nề ngày đêm
Thật
là Vàng Ngọc không quên
Sinh
Thiên động cảm là bền vững ngay
Học
chữ thì không mê say
Thấy
Kinh hay kệ thực hay nhớ bền
Suy
nghĩ sao chẳng tu lên
Cũng
là người cả ai quên Phật Trời
Kinh
sách lại dạy tới nơi
Hiếu
trung đều quý luôn thời ghi tâm
Nhị
thập tứ hiếu rất cần
Chỉ
vì chữ hiếu Thánh nhân về Trời
Thủy
chung Tiên Thánh ai ơi
Có
Đạo quý thật tâm thời tin theo
Đó
là cây đức ươm gieo
Thiên
tai hoạn nạn nhà nghèo khó khăn
Ấu
thơ đến lúc trẻ măng
Ham
công tiếc việc muốn rằng nhà vui
Mong
đời khỏi cảnh ngậm ngùi
Học
hành cũng muốn mài dùi kệ Kinh
Tâm
in như bóng với hình
Làm
con chữ hiếu quang minh sau này
Đời
nghèo chữ hiếu làm thầy
Ngày
thi quên mất ai hay được nào
Thế
rồi chập chững bước vào
Tiếp
theo niên nữa tự hào học sinh
Ơn
công Cha Mẹ dưỡng mình
Khen
thưởng đều có tỏ tình xót xa
Cảnh
nghèo thương mẹ kính cha
Dã
từ trường học để mà báo ân
Cảnh
đời bao nỗi ngại ngần
Ruộng
đồng sông nước ân cần có công
Lớn
lên cha mẹ bà ông
Muốn
người nối dõi tổ tông sau này
Tìm
người duyên kết mối may
Sinh
Thiên chưa nghĩ phận này làm con
Vòng
dây oan trái bồ hòn
Thờ
ơ đau sót là con ở đời
Số
Trời định mệnh sinh ơi
Gặp
nhau mối kết đưa thời biết đâu
Bắt
quen là mối duyên đầu
Mây
đen tự thể thảm sầu bi ai
Trầu
cau chưa có dao hài
Nhân
thê bệnh hoạn ai tài đức xem
Thường
là cả mới cũ thèm
Động
tình thương cảm thuốc quen thứ gì
Tâm hiền theo Đạo từ bi
Phụ
lòng mang tội quyết đi tìm thầy
Thế
rồi tiếp thuốc hàng ngày
Anh
sinh chị đẻ cũng xoay chữa bồi
Dần
dần bệnh được hoàn hồi
Thủy
chung đắp nấm xong rồi trồng cây
Đường
xưa mà vẫn đâu đây
Gian
trần khổ ải đọa đầy mãi thôi
Sinh
con tựa thể nở bồi
Ngũ
sinh lục tử lúc rồi xét xem
Gian
nan vất vả phận hèn
Cháo
cơm khoai sắn lúc thèm không no
Bệnh
tình thứ ấy nhỏ to
Tìm
lúc gian khổ để cho Kinh này
Sinh
con thứ nhất được hay
Gia
đình khổ khó bao ngày gian nan
Đạo
con chữ hiếu làm ngoan
Tháng
tròn dòng dã lo toan không sờn
Chỉ
lo báo nghĩa đền ơn
Người
ngâm dưới nước không hờn giận ai
Làm
sao xứng đáng đời trai
Suốt
đêm ngâm lội không ngoài chữ tâm
Cách
ly để giữ bản thân
Nước
ăn ghẻ cả da phần vì lâu
Hà
Bá thấy lạ về tâu
Đâu
người gian thế dãi dầu đêm khuya
Tam
thập nguyệt sổ mở bìa
Xét
xem soi thấu người kia thế nào
Thật
là hiếu động Trời cao
Thân
tàn cũng mặc bút đào tạc ghi
Thủy
chung nhẫn nhục sổ thi
Thật
là phật tử tu trì từ bi
Nuôi
con sương nắng bao khi
Ngày
nay đắc đạo Sinh đi độ đời
Sinh
Thiên con của Phật Trời
Mẫu
Hoàng Tiên đó nay nơi cõi trần
Báo
mộng cho rõ kim tâm
Đến
thời đạo lý nay cần có ngay
Thánh
Gióng tâm ứng dãi bày
Anh
hùng tâm ấy chờ ngày ra đi
Gióng
đây dạy Sinh nhớ ghi
Đi
đâu cũng nhớ tâm thi tháng ngày
Nhớ
Cha nhớ Mẹ lâu nay
Đã
từng nuôi dưỡng thân này đâu ra
Một
lòng kính Mẹ trọng Cha
Đền
cơm trả sữa con
ra Hội này
Nhớ
đời bao quãng đắng cay
Nhớ
người quân tử những ngày xa xưa
Nhớ
rằng tiếng Mẹ đò đưa
Sớm
hiền
Mẹ chở đến trưa phúc về
Nhớ
quê Đại Thụ Bồ Đề
Đền
chùa giếng nước bao nghề làm ăn
Nắng
sương đã từng nhọc nhằn
Bề
Trên kính trọng mong rằng đền ơn
Trẻ
thơ áo ấm no cơm
Nhớ
dậu Dâm
Bụt
Mẫu Đơn hoa thờ
Đồng
Niên đồng đạo bơ vơ
Bà
con lối xóm thì giờ làm ăn
Nhớ
quê nhớ cảnh nhắc rằng
Sinh
Thiên hiểu biết trăng rằm về Tây
Chúng
sinh cõi thế đâu đây
Tất
cả nhân loại sao gây tâm thành
Đạo
Phật nay đã vang danh
Mẫu
Hoàng Bồ Tát các ngành Thánh Tiên
Khiến
sui tất cả tu hiền
Đều
là người cả vui miền trần gian
Xóa
đi áp bức ở càn
Hiếu
trung nhân nghĩa nước Nam sáng ngời
Đều
là con của Phật Trời
Ta
đã từng kiếp xuống đời xa xưa
Nong
cơm cà muối ta ưa
Ăn
no đánh thắng cứu đưa giống nòi
Sinh
Thiên Ta xét xem coi
Nhà
còn của khó hỏi đòi gì đâu
Ai
hiểu phép Phật nhiệm mầu
Gọi
là chút đỉnh kính đâu cho bằng
Đường
trường đêm đã có trăng
Ban
ngày bóng nhật công bằng nghiêm minh
Học
theo đức Bác tỏ tình
Ngọc
Phật là Bác tú linh dáng phàm
Tuy
về luôn ở trần gian
Tu
tâm hưởng mãi vinh quang muôn đời
Mong
cả cõi thế gầm Trời
Ai
cũng đắc đạo sáng ngời từ tâm.
Mùa
xuân – 1999- Kỷ Mão
***
NAM
MÔ VỊ TIÊN NGUYỄN DU
ĐỨC
NGÀI KHAI TÂM DẠY HỌC
Quê
Tôi Văn Hiến tự hào
Xin
mời quý vị tìm vào quê Tôi
Ruộng
đất phì nhiêu đắp bồi
Mênh
mông cảnh đẹp đứng ngồi ngắm xem
Thái
Bình sông lớn uốn ven
Có
đường quốc lộ chạy xen giữa làng
Sông
ngòi uốn khúc mênh mang
Giúp
cho thực vật ngày càng tươi xanh
Động
vật có ích sẵn dành
Quê
Tôi cảnh đẹp ghi danh sử vàng
Đền
thờ hai Đức Thánh Hoàng
Phù
Vua dẹp giặc trời Nam sáng ngời
Tiên
Hiền Bồ Tát cứu đời
Thăng
trầm kim cổ nhiều thời vẻ vang
Giếng
tròn rộng lớn đầu làng
Bồ
Đề cổ thụ tỏa lan bên đường
Như
chào đón khách thập phương
Tìm
về nguồn cội Thiên lương an hòa
Kính
thăm Cửu Phẩm Liên Hoa
Bao
Phật đắc đạo tượng là nơi đây
Tựa
như đất thẳm cao mây
Địa
linh nhân kiệt đủ đầy chở che
Đi
đâu cũng hội cảnh hè
Quê
Tôi ai đến được nghe Kinh truyền
Dạy
người trung hiếu thảo hiền
Ứng
linh khai Đạo phép Tiên Phật Trời
Mẫu
Vương cao chín tầng nơi
Cung
Vàng bệ Ngọc thương đời khai tâm
Thiên
Đài vọng tiếng chuông ngân
Đại
thụ sông uốn tôn dâng Mẫu về
Thương
đời rối gỡ lệch kê
Tam
Bảo nhà khách đề huề anh linh
Cảnh
quê thấy lạ hữu tình
Tựa
hình như chốn Thiên Đình Tây Phương
Xóm
làng đoàn kết hiền lương
Học
hay bỏ dốt tìm đương tu thân
Danh
thôn Cập Nhất đông dân
Tiền
Tiến là Xã Huyện Lâm Thanh Hà
Xứ
đông Tỉnh Hải Dương ta
Mong
các Phật tử gần xa hướng về
Quý
khách giác ngộ Bồ Đề
Cõi
đời sinh tử thềm huê đón chào
Làm
người mãi được tặng trao
Tìm
về cửu phẩm để vào Bồng Lai
Tây
Phương Tiên Cảnh Tháp Đài
Mong
ai cũng đắc luyện tài đức tu
Ở
trên Phật độ Trời phù
Mẫu
Tiên Hiển Thánh Chúa bù chở che
Để
Sen hương sắc tỏa xòe
Đào
xuân nở rộ hoa khoe sắc mầu
Quả
sai đặc sản từ lâu
Vải
thiều thơm ngọt đúng câu Thanh Hà
Nhớ
về quê Mẹ gốc Cha
Người
xinh nết đẹp Thanh Hà quê Tôi.
12
giờ đêm 26 tháng 12 năm Quý Mùi (2003)
***
NAM
MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT
ĐỨC
PHẬT BÀ KHAI TÂM DẠY HỌC
Lá
vàng lả tả lìa cây
Báo
là Thu đến gió mây lạnh lùng
Lời
nói không phải là điên khùng
Lời
nói bác ái khoan dung nhân từ
Lời
nói nhân đức lượng dư
Lời
nói tha thiết như thư mong chờ
Lời
nói đáng kính tôn thờ
Lời
nói trong sáng không mờ ám đâu
Lời
nói sánh Ngọc Minh Châu
Lời
nói mong mỏi yếm âu Mẫu từ
Lời
nói gian ác phải trừ
Lời
nói hùng dũng thắng dư quân thù
Lời
nói xua hết âm u
Lời
nói như thể tiếng ru lòng người
Lời
nói để bỏ biếng lười
Lời
nói chăm chỉ điểm mười luôn luôn
Lời
nói xuôi gió căng buồm
Lời
nói tâm sáng bồn chồn không quên
Lời
nói sẵn đường đi lên
Lời
nói hiếu nghĩa ngồi trên Tháp Đài
Lời
nói dù thác không nài
Lời
nói kính nể ai ai cũng gần
Lời
nói chung thủy rất cần
Lời
nói lo trọn thì thân mới toàn
Lời
nói tiến đến bảng vàng
Hiếu
trung trách trọn Cung Hoàng chờ mong
Lời
nói ở tại tấm lòng
Đừng
nên lời nói gương trong hóa mờ
Lời
nói ngu dại khù khờ
Lời
nói mong muốn giấc mơ hão huyền
Lời
nói tất cả vì tiền
Lời
nói vô nghĩa dại điên hóa rồ
Lời
nói chẳng học hồ đồ
Lời
nói gian dối ô dô lọc lừa
Lời
nói xiên xỏ xằng bừa
Lời
nói giương bẫy ngăn ngừa hiểm sâu
Lời
nói đừng có không đâu
Lời
nói táo bạo đem câu mắc mồi
Lời
nói vặt lá bẻ chồi
Lời
nói nham hiểm đứng ngồi không yên
Lời
nói bỏ dưới lìa trên
Lời
nói cha mẹ hai bên chia lìa
Lời
nói sách chẳng cần bìa
Lời
nói chồng bỏ vợ kia xa dời
Lời
nói để khổ cuộc đời
Lời
nói khinh bỉ chẳng Trời Đất chi
Lời
nói đọi máu tức thì
Lời
nói vô nghĩa vô nghì vô nhân
Lời
nói giở mặt hiểm thâm
Lời
nói tội lỗi phải cần bỏ đi
Phật
Trời Tiên Mẫu Thánh ghi
Khẩu
xà tâm độc tức thì ngục sâu
Lời
nói nhắc ở hàng đầu
Lời
thời bác ái nói câu nhân từ
Luyện
tâm học nói phúc dư
Tâm
luôn trong trắng nói
như Phật Trời
Ta
tu lấy đức ở đời
Thiên
Đàng cực lạc cũng thời thân ta
Không
tu phải chịu quỷ ma
Ngục
hình khảo đánh mau Ta tu hành
NAM
MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT
ĐỨC
PHẬT BÀ KHAI TÂM DẠY HỌC
Nước
Nam vẫn nước Nam nhà
Việt
Nam vẫn một Sơn Hà như xưa
Người
đời cũng thể nắng mưa
Ai
cũng yêu mến gió đưa xuân về
Gió
Thu tựa cây Bồ Đề
Phật
Trời Tiên Thánh vẫn kề gió Thu
Gió
mát như thể tiếng ru
Thỏa
tâm yên dạ ngủ bù nắng oi
Mưa
dầu nắng lửa đã coi
Nắng
như thiêu đốt trừ nòi xâm lăng
Nóng
nực để tre mọc măng
Nóng
vì chậm chễ mà năng chuyên cần
Nóng
vì công việc ngâm trầm
Nóng
vì hạt thóc nảy mầm chưa khô
Nóng
sao thóc chưa đầy bồ
Nóng
vì ngân xuyến giang hồ ngày đêm
Nóng
sao cho được ấm êm
Nóng
là gương sáng như trên Phật Trời
Đừng
nóng bia miệng tiếng đời
Nóng
mà hoa đẹp phải rơi lụi tàn
Nóng
mà dở mặt phũ phàng
Nóng
lời cay đắng xóm làng coi khinh
Nóng
để động đến Thiên Đình
Nóng
quên chữ nhẫn bỏ mình ngục sâu
Nóng
quá phải cái thảm sầu
Nóng
cơn lửa cháy lo âu sau này
Khuyên
rằng nóng vậy bỏ ngay
Nóng
đưa non nước đến ngày vinh hoa
Nóng
chuyên niệm Phật Di Đà
Nóng
tu tại nghiệp tại gia yên lành
Nóng
bỏ cái tính đành hanh
Vậy
mà lựa nóng phúc dành mai sau
Thân
này sợ mai
khổ đau
Giàu
nghèo an phận bên nhau yên hòa
Tu
sao để phúc hằng hà
Đừng
vì tội nóng vào Tòa Diêm Vương
Trời
Phật đừng có coi thường
Nhắc
rằng phải học Thiên Đường thân ta
Trái
sai là quỷ là ma
Được
gần phải biết thân ta thế nào
Lời
vàng khuyên bảo tự hào
Đừng
vì tội nóng đi vào ngục sâu
Trời
gần Phật ở trên đầu
Tu
hành tâm đạo sẵn cầu chờ Ta.
***
NAM
MÔ ĐỨC PHẬT MƯỜI PHƯƠNG
NAM
MÔ HOÀNG THIÊN THƯỢNG ĐẾ
NAM
MÔ ĐỨC TIÊN MẪU NGỌC HOA
ĐỨC TIÊN MẪU NGỌC HOA KHAI TÂM DẠY HỌC
Bốn
mùa Xuân Hạ Thu Đông
Hình
tròn xoay chuyển chờ trông xuân về
Bao
năm thành bóng Bồ Đề
To
cao lan rộng xum xuê lâu ngày
Hội
đền cửa Mẹ năm nay
Gần
xa tôn kính tỏ bày đường tu
Mẹ
dạy tâm trí như ru
Khai
tâm con học Mẹ bù cho con
Đường
tu mong được vuông tròn
Những
lời thức tỉnh mong con học hành
Xuân
về thực vật tươi xanh
Nhẹ
mưa mát tiết kết thành quả hoa
Tiếng
chuông ân ái ngân nga
Như
tâm Mẹ dạy câu ca ý lời
Mẹ
thương trần thế dưới đời
Mỗi
nhà một cảnh nhớ lời Mẹ khuyên
Trăm
đường tu Đạo thường xuyên
Mẹ
mong uốn nắn hàn huyên Mẹ mừng
Lời
hay tâm trí sáng bừng
Ý
lành thân thiện đã từng thiện trao
Việc
làm liệu sức thấp cao
Cần
cù ứng biến đẹp bao ý đời
Hiếu
thảo con ở đừng vơi
Thủy
chung sau trước giữ lời nghe con
Trách
trọn mong cả vuông tròn
Khi
lầm lúc lỗi tự con hổ mình
Phật
Trời phép Đạo chiếu tinh
Tiên
Thánh Thần hộ nghiêm minh soi vào
Mẹ
mong từ thấp lên cao
Hết
nơi trần tục đi vào cảnh Tiên
Lúc
nào cũng được hàn huyên
Ngày
đêm con phải thường xuyên tu hành
Sắc
không biến dữ đổi lành
Xa
rời tài xảo mà dành tài ngoan
Phượng
đẹp thời sánh với Loan
Đời
nghèo vui hưởng kiếp toan bần hàn
Tu
tâm là chữ ngọc vàng
Sao
con ăn ở xóm làng thân thương
Nặng
ơn đất nước quê hương
Giống
Hồng giống Lạc phúc lương thành mình
Trần
thế trọn Đạo nghĩa tình
Mẹ
thương Mẹ tỏ phân minh đôi đường
Đạo
tu từng bước bóng gương
Mong
con luôn trọn Đạo lương ở đời
Mẹ
dạy từng ý từng lời
Như
Vàng như Ngọc con thời ghi tâm
Mẹ
là khúc nhạc Thiên thần
Gần
xa đều biết giáng trần Tiên Nga
Tâm
trong bóng nguyệt cao xa
Dịu
dàng chính Đạo thơ ca để đời
Mẹ
như bóng Nhật cao vời
Giữ
trọn chung thủy thác thời thơm vinh
Cao
xa nôi động Thiên Đình
Chính
tâm sẽ được hồi sinh trở về
Mẹ
như bóng tỏa Bồ Đề
Thương
người Mẹ chẳng nghĩ hề lấm thân
Nghĩa
cao đền đáp Mẫu Thân
Trả
công đại phụ hiếu tâm vẹn toàn
Thủy
chung sánh với bảng vàng
Nghĩa
nhân lan tỏa lại càng bay xa
Phạm
Tải xứng đáng bậc Cha
Đời
nghèo chịu cảnh xót xa bần hàn
Chẳng
ham tiền của bạc vàng
Không
danh không lợi,
Ngọc càng trong tâm
Lánh
xa nhan sắc phù vân
Tài
cao trí rộng chẳng cần sinh nhơ
Lòng
Trời trong sáng không mờ
Hồi
sinh Vương Quốc tiếng thơ truyền đời
Cha
Mẹ rạng rỡ Phật Trời
Gương
trong giáng thế Đạo đời học theo
Tu
tâm tìm lối mà trèo
Tà
xa,
gần chính mà theo cao dần
Mẹ
ơi như tiếng đàn Thần
Vì
thương trần thế âm thầm xót xa
Đàn
Thần vang động thơ ca
Vượt
qua nghiệp chướng để mà quy Tiên
Phật
độ Trời thương thường xuyên
Nhìn
đời đã khóc ai nguyên vẹn toàn
Biết
bao nhiêu cảnh bẽ bàng
Mẹ
thương Mẹ chỉ đường vàng con đi
Phật
Bà đại từ đại bi
Dạy
cho tu học dành khi trở về
Mẫu
Vương mong đợi thềm huê
Mẹ
rằng mong đón con kề cạnh bên
Thương
trần khai bút trong đêm
Như
trong màn tối mà lên sáng dần
Tiếng
vang câu bổng tiếng trầm
Trời
thương Phật độ Thiên Thần chở che
Măng
non Mẹ lại vuốt ve
Bùn
tanh sen mọc giữa hè nóng oi
Cuộc
đời tựa thể bóng thoi
Thành
tre rắn dẻo giống nòi Rồng Tiên
Sen
hồng hương ngát đẹp nguyên
Đường
dài khúc khủy con yên tâm lành
Thương
con Mẹ sẵn để dành
Tu
tâm tiến bước sẽ thành ước mơ
Kinh
luân Mẹ xếp thành thơ
Phật
mong Mẫu đợi Mẹ chờ nhớ thương.
***
NAM
MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT
ĐỨC
PHẬT BÀ KHAI TÂM DẠY HỌC
Đời
tu cay đắng ngọt bùi
Cam
tâm chịu khổ mãi vui sen vàng
Có
tu mới thoát lọc sàng
Có
tu mới hưởng bảng vàng tặng khen
Tu
trì phải xét, phải xem
Bùn
tanh mà hóa hương sen ngạt ngào
Cánh đồng hương lúa quý sao
Vạn
vật vô giá biết bao công người
Xuân
về như thể hoa cười
Phật
mong tu đức điểm mười luôn luôn
Để
rồi thoát cảnh u buồn
Thần
thông chuyển phép tâm hồn nhớ ra
Lạy
Phật lời dạy
thiết tha
Thiệt
hơn sai phải nết na nghĩa tình
Thương
đời muôn vẻ muôn hình
Mỗi
gia mỗi cảnh, mỗi mình khác nhau
Cũng
nhiều đau xót đớn đau
Vậy
nên tu tỉnh bảo nhau tu trì
Chữ
tu chẳng khó khăn gì
Cải
tâm sửa tánh tức thì tu thân
Hung
ác trừ bỏ dở hâm
Tàn
bạo rời
bỏ ác tâm làm liều
Gian
tham
sẽ quyết sa điều
Dối
trá độc hại bao nhiêu quyết rời
Uế
tỉnh quyên bẵng mù khơi
Biếng
lười tâm cải ở đời siêng năng
Ăn
sằng nói bậy cắt băng
Nóng
ác, nóng hại san bằng mất đi
Miệng
luôn học Đạo từ bi
Nhẫn
nhịn Vàng Ngọc duy trì tại tâm
Trăm
ngàn bối cảnh do thân
Tạo
sao hưởng vậy không cần hỏi ai
Xét
trong Kinh của Phật đài
Gieo
nhân hưởng quả không sai rõ ràng
Chào
đời tiếng khóc trái oan
Hết
kiếp than thở thân tàn đám ma
Thật
là gian thế xót xa
Không
tu bia miệng truyền đà mãi sau
Thác
đi ngục hình khổ đau
Hối
hận quá muộn như cau hết thời
Có
tu rạng sáng cõi đời
Người
tu quý giá rạng ngời ánh dương
Ở
đời hoa quý tỏa hương
Trái
ngon mùi vị ngát hương cõi đời
Có
tu hơn cả vàng mười
Tiếng
lành điều thiện ở nơi kiếp người
Danh
thơm là con Phật Trời
Trồng
cây hưởng quả do đời gắng công
Cây
bông giữ ấm mùa đông
Dâu
tằm tơ
lụa vải trông mùa hè
Đời
tu gặp nhiều
éo le
Nhẫn
tâm niệm Phật tựa bè nước lên
Đời
tu hiếu nghĩa không quên
Đời
tu cam chịu học trên Phật Trời
Đời
tu nhẫn nhịn vui cười
Tây
Phương tiếng gọi con người đời tu.
***
NAM
MÔ QUAN THẾ ÂM BỒ TÁT
ĐỨC
PHẬT BÀ KHAI TÂM DẠY HỌC
Quý
tài quá sợ cho tài
Sinh
Thiên con dậy
chép bài đi con
Tài
quý tâm đạo vàng son
Tài
quý nhân nghĩa là con Phật Trời
Tài
quý việc tốt điểm mười
Tài
quý tâm sáng trọn đời hiếu trung
Tài
quý yêu mến khắp vùng
Tài
quý bảo vệ anh hùng non sông
Tài
quý làm sáng Lạc Hồng
Tài
quý dù thác thơm bông sen vàng
Tài
quý đẹp mãi nước Nam
Tài
quý trọn nghĩa xóm làng xa quê
Tài
quý trí tâm Bồ Đề
Tài
quý vất vả không hề kể công
Tài
quý nắng hạ sương đông
Tài
quý cam chịu mà không ngại ngần
Tài
quý tôn trọng Thánh Thần
Tài
quý kính biếu song thân được hầu
Tài
quý trả nghĩa ơn sâu
Tài
quý Tiên Tổ đội đầu đức công
Tài
quý ông bà cậy trông
Tài
quý người dưới đại đồng kính yêu
Tài
quý không biết bao nhiêu
Tài
quý mãi mãi chuông chiều ngân vang
Tài
quý đào thắm sen vàng
Tài
quý là ý Thiên Đàng chờ mong
Sợ
tài đục mãi không trong
Sợ
tài mê muội trong lòng tham gian
Sợ
tài làm hại nước Nam
Sợ
tài gấm vóc tan hoang vì tài
Sợ
tài bất nghĩa vô loài
Sợ
tài chỉ tính con bài vét vơ
Sợ
tài làm hại trẻ thơ
Sợ
tài chẳng biết tôn thờ kính ai
Sợ
tài mãi mãi lầm sai
Sợ
tài đảo lộn con bài trắng đen
Sợ
tài máu ghẻ đòn ghen
Sợ
tài bất hiếu tâm đen mịt mờ
Sợ
tài chung thủy không chờ
Sợ
tài trách trọn
làm ngơ không màng
Sợ
tài tai tiếng xóm làng
Sợ
tài miệng nói tay làm lại không
Sợ
tài ăn có nói không
Sợ
tài mưu kế Lý Thông dối đời
Sợ
tài định giấu Phật Trời
Sợ
tài nham hiểm giết người không dao
Sợ
tài có thấp tính cao
Sợ
tài mượn hổ để trao người vào
Sợ
tài tâm độc vỏ đào
Sợ
tài gian dối đi vào u mê
Sợ
tài bao việc thảm thê
Sợ
tài đổi chó để dê thay vào
Sợ
tài khẩu luôn thét gào
Sợ
tài bèo đặc kêu ao không bèo
Sợ
tài của có kêu nghèo
Sợ
tài của Phượng trao Mèo giấu danh
Sợ
tài làm héo cây cành
Sợ
tài ma quỷ để dành trong tâm
Tài
quý mới có phúc lâm
Tài
ma, tài quỷ phải cần bỏ đi
Phật
Trời Tiên Thánh Thần ghi
Tin
rằng chẳng có tý ty nào nhầm
Đừng
nghĩ như thể lưới trần
Gieo
nhân hưởng quả để phần ngày mai
Khuyên
rằng ai cũng như ai
Khắc
tâm ghi dạ lời đài Phật cao
Đừng
đi vào
ngục búa đao
Phải
tu phải tỉnh lời trao
tâm lành
Tu
nhân tích đức để dành
Đừng
theo ma quỷ để đanh đóng mình
Được
nghe mình xét cho minh
Sau
này đừng hối do mình mà thôi
Thương
đời lửa bỏng dầu sôi
Nghe
Phật xuân đến nảy chồi sinh hoa
Tu
để phúc đẳng Hà sa
Thì
ta phải sửa nết na từng giờ
Tâm
đức là phải kính thờ
Ma
quỷ ta phải dẹp mờ,
sáng lên
Công
Cha nghĩa Mẹ báo đền
Ông
Bà Tiên Tổ không quên nghĩa đầy
Làm
việc công đức tỏ bày
Tâm
xuất khẩu thực hiếu ngay đáp đền
Tu
dần quyết tiến tu lên
Hết
hạn Phật đón đừng quên nhớ vào.
***

Nhận xét
Đăng nhận xét