QUYỂN SỐ 21: KINH MẪU ÂU CƠ
CƠM
BÃO SỐ SÁU
Cơn
bão số một chan chu
Đã
làm rung chuyển biển như sóng cồn
Biển
sâu hải lý có hồn
Cơn
bão số sáu dập dồn thần thông
Nhiệm
màu sắc sắc không không
Ai
mà nhìn thấy bóng Rồng điều binh
Thủy
triều hải đảo rung rinh
Mẹ
đã dùng mình chuyển thế đổi sông
Cõi
trần chống Lệnh Cha Ông
Tâm
Linh Vũ Trụ tô hồng Kỷ nguyên
Bao
năm Thiên báo mọi miền
Chẳng
ai đáp lại người Thiên giáng trần
Biển
Đông lại nổi sóng thần
Cây
cao đổ ngã cõi trần tan hoang
Nhà
bay gió giật kinh hoàng
Đổi
đời thay đất phong quang địa cầu
Nơi
thì sụp đất biển sâu
Nơi
thì hồng thủy năm châu kinh hoàng
Còn
như biển bạc rừng vàng
Của
cải hải sản Mẹ ban cho trần
Ăn
rồi chẳng biết, quên ân
Mẹ
sinh quả đất vũ vần quay quay
Nửa
là đêm nửa lại là ngày
Cho
tiền cho của bấy nay mọi nhà
Cha
Rồng Mẹ Phượng hào hoa
Thơ
thần bay liệng đã ra cứu đời
Nhưng
con chẳng biết lòng Trời
Cho
chết là hết Trăng cười vì đâu
Con
ơi chẳng biết đường cầu
Ai
sinh ra lại biển sâu thế này
Ai
sinh hải sản nhiều loài
Để
đi chài lưới biển dài mênh mông
Xác
thấy đã chết chất chồng
Biển
sâu lạnh giá thuồng luồng lôi đi
Cá
sấu lại chạy vi vi
Cá
voi ông cứu người thì có tâm
Mưa
rơi dội xuống cõi trần
Lạch
sông con suối ầm ầm đổ mưa
Sao
cà muối chẳng thấm dưa
Lời
Thơ Trời Đất như mưa đổ về
Cõi
trần bác bỏ cười chê
Thơ
của Thượng Đế gửi về trần gian
Cõi
trần kẻ khóc người than
Rằng
Trời thanh lọc chẳng oan tý nào
Nay
thời Thượng Đế trên cao
Đã
cho biết phép kêu gào thật to
Cõi
trần sung sướng ấm no
Chẳng
biết Trời Đất đã cho thơ Rồng
Thơ
Rồng là của Cha Ông
Thơ
Rồng của Mẹ thần thông nhiệm màu
Lưới
thiêng Mẹ thả trên đầu
Chẳng
ai lại biết đường cầu tâm linh
Lệnh
này trên chốn hành tinh
Phép
lạ lôi đình Mẹ lại giáng thơ
Thơ
Thần của Mẹ Âu Cơ
Thơ
của Trái Đất thơ giờ bay ra
Mười
phần thiệt bảy còn ba
Phong
quang quả đất Mẹ Cha Thiên Đình
Mới
điều vạn mã Thiên binh
Thần
sông Thần núi Thần linh Đất Trời
Dân
chài sống ở biển khơi
Thủy
tề đã trách cõi đời vô tâm
Bao
là quân tướng cá tôm
Bao
loài thủy sản cá hùm ba ba
Là
quân Thủy Phủ Tam Tòa
San
hô hải vị long xa mọi loài
Ra
đi buồn lộng dương oai
Chẳng
cầu đến Mẹ sinh ai đất Rồng
Đuôi
Rồng đã cựa
biển đông
Có
chín ông Rồng bố trận bày binh
Thái
Sơn nổi giận lôi đình
Cha
Rồng Mẹ Phượng chuyển mình Biển Đông
Sóng
thần nhả nước vô không
Phép
màu vô lượng thần thông lạ kỳ
Cây
to lơi lả lấy đi
Nhà
cửa vì vì bay vỡ tan hoang
Cậy
tiền cậy của giàu sang
Nhà
tầng cao ngất phi tang định kỳ
Của
Trời Trời lại lấy đi
Chẳng
biết Tiên
tổ ăn thì cá tôm
Trần
gian nay đã hết hồn
Cơ
Trời sai khiến dập dồn họa tai
Máy
bay va núi chẳng sai
Vỡ
tan xác pháo có ai biết gì
Bao
người về cõi âm ty
Năm
ngàn năm ấy Mẹ thì bức cung
Quả
đất Mẹ cựa lung tung
Nhà
tầng cao ngất trên lưng Mẹ mà
Nặng
quá Mẹ quẳng xác ma
Xuống
sông xuống biển chẳng tha đứa nào
Nhà
tầng lại mọc cao cao
Thế
rồi lại đặt năm sao ở đời
Động
đến tên Hỷ Nhà Trời
Sao
vàng năm cánh bao người thác oan
Đã
làm cách mạng Việt Nam
Đánh
bao đế quốc đánh tan quân thù
Trần
gian còn lắm kẻ ngu
Chẳng
biết lời nói Mẹ ru bằng hồn
Ăn
sang mặc sướng cái mồm
Chẳng
biết Trời Đất có hồn bao thu
Bây
giờ định luật Thiên cơ
Đổi
đời thay đất bằng thơ Tiên Rồng
Có
tâm Mẹ bế Mẹ bồng
Vô
tâm có chín ông Rồng ra tay
Của
cải nhà cửa dân chài
Mẹ
thu cho hết ăn nhai bằng gì
Ngày
xưa sấm Trạng tiên tri
Đến
năm Tuất Hợi lấy gì sinh nhai
Khuyên
rằng già trẻ gái trai
Phải
biết cầu Mẹ bào thai trứng Rồng
Âu
Cơ sinh giọt máu hồng
Sinh
bầu sữa mát mẹ bồng các con
Mẹ
là Quả Đất quay tròn
Tháng
năm Mẹ vẫn lại còn quay đây
Nước
tàu cho chí nước tây
Là
con của Mẹ mà gây ác tàn
Còn
riêng đất nước Việt Nam
Hình
Rồng Mẹ cựa tan hoang cửa nhà
Vì
là chẳng nghĩ đến Ta
Ăn
cơm ăn gạo chẳng là cầu Kinh
Kinh
đây từ chốn Thiên Đình
Của
nay Thượng Đế dùng mình hoán phong
Từ
Thiên Mẹ cũng đau lòng
Bao
công đã báo miền trong miền ngoài
Chẳng
ai phúc đáp đoái hoài
Thơ
Trời thả xuống cho ai học cùng
Mây
bay đỉnh núi trùng trùng
Thủy
Tề dâng sóng vô cùng cao thay
Nơi
nào quỳ gối chắp tay
Tôn
thờ cho đúng Mẹ nay độ trì
Độ
cho lúc đứng lúc đi
Ngựa
ông Thánh Gióng đang phi ầm ầm
Nơi
nào đạo đức có tâm
Mẹ
cho cơm gạo đầy sân quế hòe
Nơi
nào Mẹ nói chẳng nghe
Thì
Mẹ lấy hết của đi sạch lầu
Người
nào cậy của cậy giàu
Chẳng
tu chính pháp chẳng hầu Mẹ Cha
Các
con thờ phụng tại gia
Hằng
ngày chén nước bông hoa sớm chiều
Mẹ
cho biết hết mọi điều
Lạ
kỳ Quả Đất có nhiều đổi thay
Đùng
đùng gió chuyển cây lay
Mọi
loài chẳng xá cỏ cây ưu phiền
Hôm
nay trên cõi Hoàng Thiên
Mẹ
về tâm sự nỗi niềm cùng con
Quả
Đất Vũ Trụ quay tròn
Mẹ
về Thơ lạ véo von Nhạc Trời
Ngàn
năm Văn Hiến sáng ngời
Đường
đi nước bước đổi đời khắp nơi
Để
Mẹ lại thả thơ Trời
Cho
con biết được những lời linh thiêng
Ngày
đêm Mẹ chẳng có yên
Còn
lo đổi thế mọi miền thay sông
Của
cải mất hết sạch không
Nước
tuôn ao cá ruộng đồng sạch trơn
Nơi
nào mà biết nhớ ơn
Đến
Mẹ Quả Đất hưởng thơm ngọt ngào
Thì
Mẹ tâm sự chuyển giao
Thơ
Rồng có Đức Nam Tào duyệt y
Ông
Rồng có phép lạ kỳ
Rồng
đen Rồng trắng vậy thì Rồng xanh
Chuyển
mình từ dãy núi Đanh
Rồng
Long bút Thánh để dành người tu
Biết
về Quả Đất Mẹ ru
Có
công mẹ sẽ đền bù trúc mai
Sấm
rằng Tuất Hợi Như Lai
Có
cơm có gạo chẳng ai ăn cùng
Hôm
nay vũ trụ chuyển rung
Thế
là Mẹ cựa ở vùng miền trung
Bao
nhiêu của cải của trần
Của
Trời lại lấy tần ngần tiếc thay
Nhiều
nhà đổ nát đã bay
Bề
trên Thượng Đế ra tay đổi đời
Mẹ
cho phong tỏa thơ Trời
Cho
lòng Mẹ hả cho đời được trông
Nước
luồn các lạch triền sông
Đổ
mưa dữ tợn bóng Rồng Tiên bay
Là
cơn số sáu bão này
Lục
cung Thần tướng chọn ngày ra quân
Báo
về trần thế dương trần
Các
con có Đạo có tâm học rồi
Đến
kỳ thay đất đổi đời
Phong
quang Quả Đất cơ Trời đổi thay
Đùng
đùng Mẫu Mẹ ra tay
Mẹ
cõng Mẹ hất nhà bay từng vùng
Sóng
thần lớp lớp trùng trùng
Biển
Đông động sóng Thủy Cung lệnh truyền
Truyền
đi cho khắp mọi miền
Phải
thờ Mẫu Mẹ ruộng
điền Mẹ cho
Bao
năm áo ấm cơm no
Ra
khơi lại có Mẹ cho của tiền
Mẹ
cho tôm cá triền miên
Bắt
về để bán lấy tiền chi tiêu
Mẹ
cho của cải rất nhiều
Thiên
Đình Thủy Phủ sớm chiều điều binh
Hôm
nay Mẹ họp Thiên Đình
Quả
Cầu Mẹ cựa rùng mình lở long
Miền
ngoài cho chí miền trong
Đuôi
Rồng đầu Phượng thong dong nối liền
Hiền
lương nối lại hai miền
Bao
nhiêu xương máu thanh niên lên đường
Bây
giờ soi tỏ bốn phương
Bằng
thơ Hồng Lạc bốn phương đồng bào
Sao
mà chẳng thấy tự hào
Ai
sinh ra được sông Thao sông Bờ
Ai
sinh ra lại dòng thơ
Ai
nay biết Mẹ Âu Cơ hiện hình
Nay
đây nghe lệnh Thiên Đình
Dòng
thơ Mẹ viết chứng minh cho đời
Chỉ
có con Phật cháu Trời
Mới
nghe mới thấy những lời Thiên ban
Thiên
lôi sấm sét ùng oàng
Đang
làm cách mạng phong quang Địa Cầu
Nơi
thì sụp xuống
biển sâu
Nơi
thì động đất Địa Cầu rung
rinh
Cõi
trần thì cứ làm thinh
Chẳng
thèm để ý tâm linh là gì
Thần
mưa Thần gió điều đi
Còn
Thần sấm sét còn ghi lên lời
Miền
Trung bốn tỉnh tơi bời
Cõi
trần nhốn nháo biết thời gì đâu
Các
con phải đọc Kinh cầu
Thiên
niên kỷ mới để hầu Mẹ Cha
Nơi
nào có đức thật thà
Lại
biết Cha Mẹ thì tha kỳ này
Bàn
thờ Tổ Quốc lập ngay
Treo
cờ Tổ Quốc để thay Áo Hồng
Bác
Hồ trán rộng mệnh mông
Thờ
sao cho đúng Cha Rồng Mẹ Tiên
Thì
là nơi ấy được yên
Nhớ
nguồn uống nước sinh điền Mẹ cho
Mẹ
cho thóc lúa ấm no
Không
bay nhà cửa sang đò Kỷ nguyên
Hiện
nay cũng thấy nhãn tiền
Máy
bay va núi cũng liền tan ra
Có
phúc thờ Mẹ thờ Cha
Song
đến ông bà cha đẻ anh sinh
Rồi
thờ nay một hùng binh
Thiên
binh Thiên tướng anh linh nhà Trời
Quân
Vương mười tám qua đời
Đấu
tranh giữ nước tan thời thịt xương
Kể
từ bên giáo bên lương
Nhà
quê cho đến phố phường khắp nơi
Phải
tôn vinh Đạo gốc Trời
Âu
Cơ sinh trứng với thời Long Quân
Bây
giờ Rồng Phượng Kỳ Lân
Cha
Mẹ về trần thả xuống kinh thơ
Nhà
nhà phải biết phụng thờ
Phải
biết định luật Thiên cơ Vua Hùng
Phải
biết cây Bách cây Tùng
Phải
biết Thượng Đế anh hùng ở đâu
Phải
tôn vinh phải kêu cầu
Cho
nước an thái cho giàu lương tâm
Mẹ
về phong tỏa thơ Thần
Nay
đòn cảnh báo cõi trần vô ân
Ăn
rồi đi cúng tà thần
Còn
người sinh nước sinh dân chẳng màng
Hôm
nay từ cõi Thiên Hoàng
Mẹ
cho chấp bút rõ ràng mà lo
Để
Mẹ lại đón sang đò
Kỷ
nguyên hai mốt đắn đo làm gì
Đổi
đời thay đất định kỳ
Âm
dương kết hợp với thì Thủy Cung
Anh
linh liệt sỹ vẫy vùng
Biển
khơi cao sóng lại bùng gió to
Bao
nhiêu nơi đắm tàu đò
Bao
là xác chết Mẹ cho nổi chìm
Mà
con đâu chịu đi tìm
Đạo
Trời đã hiện vô hình đã lâu
Mẹ
về con có biết đâu
Người
xưa sinh Quả Địa Cầu thần thông
Đó
là Thần phả tổ tông
Đời
đời kiếp kiếp trứng Rồng sinh ra
Trước
tiên Trời Đất sau là
Bố
mẹ sinh nở nay ra con người
Điều
này đã có muôn đời
Họ
nào tộc ấy vui cười hội hoa
Có
Bà Tiên Nữ nở ra
Trứng
Rồng là giống Mẹ Cha vỗ về
Các
con sầu thảm tái tê
Bao
công bao của đổ về biển Đông
Hóa
thành trời đất bão giông
Có
chín Ông Rồng Thượng Đế điều binh
Còn
nay Mẹ cựa khúc mình
Để
rồi Mẹ cắt chữ tình trần gian
Bao
là những kẻ quan tham
Không
có chữ tín không làm việc nhân
Đã
đành
phúc tội đã cân
Chim
lợn kêu mãi cõi trần báo tin
Lợn
Trời trên tận hành tinh
Mẹ
thả cho xuống báo trình từng nơi
Chiến
tranh khói lửa tơi bời
Giao
tranh sát tộc loài người phong quang
Còn
Ông Thần Sét sấm vang
Phụng
chiếu Ngọc Hoàng y lệnh tổ tiên
Động
lòng Mẹ chẳng có yên
Thế
là Mẹ xuất thơ Tiên Lạc Hồng
Nay
cuộc thế giới đại đồng
Tất
cả binh tướng thần thông đại tài
Đều
đi hành khắp đường dài
Phong
quang trần thế kêu nài chẳng tha
Thế
là ta lại hại ta
Nay
Kinh Quả Đất của Bà Âu Cơ
Bao
đông Mẹ khổ bến bờ
Mẹ
lo cõi thế Mẹ chờ các con
Con
ơi tu trọn đức tròn
Để
Mẹ tâm sự với con vài lời
Xa
xa mù mịt chân trời
Biển
xanh vỗ sóng trăng cười lửng lơ
Vì
đâu mà có dòng thơ
Vì
đâu lại có lá cờ kỷ nguyên
Đại
đồng thế giới Thần
Tiên
Con
nào việc ấy mọi miền bắt tay
Để
ta biết thế sự này
Nếu
không biết được Mẹ nay giận hờn
Công
Cha như núi Thái Sơn
Sữa
Mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Mẹ
sinh ra cả Sơn Hà
Sinh
sông sinh núi sinh ta sinh mình
Thế
mà con lại vô tình
Rồi
không nhận Mẹ lại khinh Mẹ mà
Ăn
cơm ăn gạo đâu ra
Có
mưa mới có vườn cà nương dâu
Có
con bò lại có con
trâu
Bao
nhiêu muông thú rừng sâu thế này
Trên
ngàn lại có mây bay
Dưới
sông có cá hôm nay đổi đời
Thuyền
buồn ai vượt ra khơi
Để
nay biệt tích tăm hơi chẳng về
Lòng
Mẹ cũng rất tái tê
Cũng
rơi giọt lệ gửi về trần gian
Sao
con lại cứ ăn tham
Chẳng
tôn kính Mẹ thế gian hiện thời
Cho
nên của cải của Trời
Mẹ
lấy đi mất kêu Trời nỉ non
Mẹ
chỉ cứu những người con
Âm
trần vì nghĩa tâm tròn đạo Cha
Đạo
Cha là đạo Hằng Nga
Con
Tiên cháu Lạc nghe là Mẹ ban
Dù
cho cay đắng cơ hàn
Được
nghe thơ Mẹ như ngàn giấc mơ
Có
công Mẹ sẽ đắp bồi
Tiếng
chuông cảnh tỉnh liên hồi réo vang
Chùa
Đồng Yên Tử cao sang
Mây
bay đỉnh núi non ngàn thinh không
Mẹ
buồn non nước ngóng trông
Con
nào tự ngắt bông hồng dâng Vua
Đời
nay cho chí đời xưa
Tiếng
cười tiếng khóc như mưa cõi trần
Hôm
nay Quả Đất xoay vần
Dòng
thơ của Mẹ về trần rung mây
Có
cành thì lại có cây
Có
Thơ chớp giật mưa giây mọi miền
Mẹ
từ ở cõi Hoàng Thiên
Mẹ
là Quả Đất hiển nhiên quay vòng
Mẹ
nay ở chốn Thiên Hoàng
Mẹ
rung Vũ Trụ phong quang Địa Cầu
Nơi
thì sụp xuống biển sâu
Nơi
thì động đất còn đâu là người
Đến
giờ thay đất đổi đời
Cân
phúc cân tội là Trời đã ban
Bao
năm chim lợn kêu vang
Đã
đi báo hết bản làng thôn quê
Nay
thơ Mẹ trở quay về
Báo
cho trần thế nó chê thơ Rồng
Thơ
này hồn nước Cha Ông
Những
dòng di chúc đại đồng hòa ca
Mẹ
về đề nghị thiết tha
Bác
Hồ vĩ đại là Cha muôn loài
Hiệu
là Bác Hồ thần oai
Đời
nay trị thế Kinh này ban ra
Bụng
to để chữ hào quang
Bút
Thần ánh chớp thời gian quá dài
Bao
nhiêu Kinh Sách Thiên tài
Cõi
trần khinh rẻ thơ Ngài Thiên Vương
Thơ
mà đã vượt đại dương
Tìm
Ông để có luận cương diệt tà
Thơ
hồn liệt sỹ hò ca
Thơ
thả xuống thế vào nhà có tâm
Thờ
Cha kính Mẹ mọi phần
Lá
cờ Tổ Quốc là Thần Địa Linh
Cờ
treo vào các gia đình
Để
mà đánh giặc âm binh nước ngoài
Thế
rồi văn bản lệnh bài
Mẹ
cho con đọc các Ngài được nghe
Vượt
qua đèo dốc suối khe
Vi
vu gió thổi trưa hè hiu hiu
Các
con nay đã chắt chiu
Đồng
tiền phân bạc giao lưu mọi miền
Mẹ
mong con Lạc Rồng Tiên
Các
đoàn thờ Bác mọi miền nắm tay
Để
rồi than thở đắng cay
Nỗi
oan trần thế đến nay hả lòng
Châu
lệ Mẹ chảy dòng dòng
Đêm
thâu thức trắng Mẹ mong thơ này
Mong
sao đưa đến tận tay
Để
con được đọc hôm nay cho giòn
Có
câu nước chảy đá mòn
Trăm
ngàn cay đắng vẫn còn thủy chung
Lời
Thần Vũ Trụ Mẹ rung
Cho
con được thấy Thủy Cung vô hình
Quả
Đất Mẹ đã cựa mình
Rung
Trời Mẹ dựng công trình kỷ nguyên
Thơ
này cứ chảy triền miên
Như
là sông biển ai biên kịp nào
Sóng
thần cuồn cuộn dâng cao
Bắc
Đông Mẹ đã thét gào gọi con
Vũ
Trụ trái Đất quay tròn
Nay
Kinh Quả Đất Mẹ còn giao thoa
Năm
nay Bính Tuất reo ca
Thiên
Binh Thiên Tướng hẳn là thần thông
Để
cuộc cách mạng Đại Đồng
Chọn
con người mới Cha Ông mong chờ
Thơ
Trời của Mẹ Âu Cơ
Thơ
Mẹ tâm sự cho là con nghe
Rộn
ràng ngựa sắt phe phe
Đến
kỳ sáo trộn lại đè lên nhau
Người
chết trước kẻ đi sau
Không
nghe lời Mẹ kẹp tàu kẹp xe
Xác
trần chết xém
chết se
Đường
quan ghê sợ không hề được kêu
Mẹ
muốn tâm sự bao điều
Để
con được thấy có nhiều Thơ bay
Thơ
trong vận kỷ vơi đầy
Thơ
của Trời Đất chân mây tỏa hồn
Thơ
của Mẹ Mẫu kỷ tôn
Thơ
trong Di Chúc là hồn Thái Sơn
Con
nào không biết đội ơn
Cha
Trời Mẹ Đất sớm hôm tại nhà
Thứ
nhất là thờ tại gia
Thứ
hai tu chợ thứ ba tu chùa
Thơ
này Sao Hỏa Sao Tua
Thơ
Ông Sao Chổi tứ mùa ra quân
Thơ
của Ngũ Hổ Kỳ Lân
Thơ
Ông sấm sét xuất thần linh thiêng
Cha
Rồng Mẹ Phượng con Tiên
Quây
quần mà đọc cho Thiên hả lòng
Thơ
này Mẹ thả xuống trần
Canh
khuya thanh vắng mà lòng Mẹ đau
Trần
gian nó vẫn đối đầu
Chỗ
nào cũng chống chẳng cầu Trời cao
Trên
Trời lấp lánh vì sao
Hành
tinh Vũ Trụ trăng sao đầy trời
Chẳng
ai lại có trả lời
Cho
Mẹ hả dạ Mẹ cười một câu
Nỗi
buồn vực thẳm sông sâu
Mây
xanh lơ lửng Địa Cầu đang quay
Mẹ
nhìn vũ bão gió bay
Phép
màu vạn ức hôm nay tới rồi
Cõi
trần chẳng tín thì thôi
Mẹ
sai sấm sét Thiên lôi nổi hình
Hôm
nay Mẹ dựng công trình
Cơn
bão số sáu tâm linh Đất trời
Để
lòng Mẹ thấy thảnh thơi
Trị
cho trần thế coi Trời bằng vung
Nói
rằng mảnh đất miền Trung
Chẳng
ai ơn Mẹ Mẹ rung biển trời
Mẹ
rung gọi gió tới nơi
Để
Mẹ thả lời binh tướng oai phong
Có
ai hiểu được nỗi lòng
Bao
đời cay đắng thả dòng lệ tuôn
Các
con uống nước nhớ nguồn
Cho
Mẹ đỡ khổ đỡ buồn vì con
Rồi
dạy thế hệ mầm non
Cây
đa chú cuội được nom
lên Trời
Thạch
Sanh vang tiếng bao đời
Trằn
tinh ai chém để thời lừng danh
Ngàn
đời tiếng trống sang canh
Nỗi
buồn man mát trăng thanh đôi bờ
Mẹ
về nhắn gửi lời thơ
Con
Hồng cháu Lạc đợi chờ thơ Trăng
Trung
thu tháng tám hôm rằm
Mẹ
về thơ thả cho trăng dịu hiền
Cô
Hằng lơ lửng lưỡi liềm
Gió
đưa Thơ thả mọi miền non sông
Con
ơi đã nổi
Trống Đồng
Ngàn
thu dựng nước bao công giữ nhà
Bây
giờ thế giới vào ta
Dựng
xây Đất nước nguy nga cao tầng
Làm
sao Mẹ đỡ Mẹ nâng
Sáu
bảy chục tầng cốt sắt bê tông
Có
ngày Mẹ hất xuống sông
Vì
trên người Mẹ chất chồng khổ đau
Con
ơi có biết Mẹ sầu
Trăm
ngàn cay đắng trong bầu sữa trong
Ngàn
đời giọt máu Rồng Long
Con
còn thương Mẹ hương đăng mà thờ
Thờ
nay Mẹ Mẫu Âu Cơ
Để
Mẹ hả dạ con nhờ tựa nương
Sóng
tràn biển cả đại dương
Thế
mà Mẹ có văn chương ghi thành
Những
dòng Di Chúc Thiên thanh
Đại
Đồng thế giới ghi thành sử ca
Dài như sông bể hẳn là
Thơ
văn Đức Mẫu dẹp tà bốn phương
Mẹ
về tỏa bút văn chương
Sáng
soi Thiên Địa con đường bể khơi
Cây
cao bóng cả lả lơi
Làm
sao chống được lệnh Trời ra tay
Mẹ
về Mẹ gọi Thần oai
Thần
sông Thần núi lại dài mênh mông
Thế
rồi Mẹ gọi Thần sông
Thủy
Tề dâng nước mênh mông ở đời
Ào
ào gió cuốn nhà trôi
Để
cho trần thế chống Trời được chăng
Bao
nhiêu điều lạ tiềm năng
Trong
lòng bí ẩn nhắn rằng tin đi
Mẹ
về Thơ lạ thầm thì
Từ
lòng Quả Đất Mẹ thì buông thơ
Thơ
như nước đốt lên ánh đuốc
Hóa
đuôi Rồng đầu Phượng hẳn hoi
Ngựa kia đúc được lên người
Hồng mao có chín vậy thời linh thiêng
Con gà đã gáy đêm đêm
Có chân chín cựa ở trên đất Rồng
Tiếng thơ vận kỷ tô hồng
Con ơi có biết thơ Rồng buông tơ
Mẹ về để được cậy nhờ
Các con biết luật Thiên cơ nhà Trời
Ở đây hoa nói hoa cười
Hoa đang khoe sắc cho đời được xem
Đêm nay Mẹ thức bên đèn
Nén hương chén nước ai đem dâng Người
Để khao quân tướng nhà Trời
Thơ vàng tung cánh chân trời nẻo xa
Bây giờ thế giới vào ta
Chẳng tìm đến Mẹ để Ta rùng mình
Mẹ có vạn ức Thiên Binh
Quân đông như kiến vô hình ai hay
Tô hoa cho nước non này
Cho sông liền biển cho ngày đơm hoa
Hoa Tiên đã nở Tam tòa
Dục lòng Mẹ gọi vậy mà thức thao
Nay gần kết thúc canh ba
Đại Đồng thế giới trồng cây cho tròn
Mẹ trồng lên đức cháu con
Có tâm rộng mở lòng son tươi màu
Các con phải biết thương nhau
Các đoàn thờ phụng Mẹ Âu Đất Trời
Mẹ về cho ấm lòng người
Thơ Rồng Mẹ tưới Trăng cười đêm nay
Để mà trao đến tận tay
Cho con được hiểu điều này điều kia
Điều gì Mẹ thấy sớm khuya
Mẹ cho Thơ lạ sẻ chia lúc này
Con nào có đức gặp may
Mới được Thơ Mẹ cầm tay về nhà
Thơ Thần lại đọc ngân nga
Thơ đi bảo vệ Trường Sa Biển Trời
Thơ Sen đậu trái tim người
Vui hòa hồng khí ấm đời các con
Con ơi cứ ở cho lành
Đừng gây bão lửa chiến tranh làm gì
Tuổi xuân thì cũng có thì
Ăn chơi quá đáng nghiện thì sì ke
Thơ Rồng Mẹ nhắn nhủ nghe
Tu nhân tích đức tìm về tổ tiên
Thì nhà thì nước bình yên
Không Trời nổi giận đảo điên thanh trừng
Mây bay lớp lớp trùng trùng
Bao nhiêu quân tướng anh hùng nổi vang
Quân reo bên Mẹ dòng dòng
Thiên âm tụ nghĩa Rồng Long nổi mình
Đến giờ Mẹ đã chiêu binh
Tướng tài đi gấp Hành Tinh thu hồn
Cõi trần nhận xác đi chôn
Không thì ô nhiễm linh hồn đất thiêng
Quả Cầu Mẹ chẳng có yên
Mẹ cho thơ lạ xuống miền dân gian
Đêm nay Mẹ thức canh tàn
Nỗi lòng tâm sự bàng hoàng cõi Thiên
Cõi trần lắm kẻ đảo điên
Ăn điêu nói đặt Mẹ Tiên Cha Rồng
Ai sinh ra được ruộng đồng
Ra nay hạt thóc cấy trồng sinh nhai
Bác Cha tái thế lần hai
Lại còn văng vẳng bên tai thơ Trời
Buông dòng Di Chúc cứu đời
Chẳng ai trần thế đáp lời Cha Ông
Bây giờ thỏa thích ngóng trông
Cầu vồng tím đỏ đằng đông bắt người
Quang Trung Nguyễn Huệ đâu rồi
Thần thông vô lượng chân trời nẻo xa
Về cùng nhận tướng Tam Tòa
Cửu Huyền hồn nước hùng ca reo hò
Non cao nước biếc hóa ra
Thơ Rồng tung cánh Mẹ Cha tôn thờ
Có thơ con mới được nhờ
Được nghe định luật Thiên cơ Đất Trời
Có thơ sướng lắm con ơi
Được nghe Mẹ nói việc Trời con nghe
Con chăm đèn sách hương huê
Biển Đông vỗ sóng thuyền bè ngược xuôi
Phải cầu Đức Mẫu hẳn hoi
Sinh người sinh nước hoa tươi sắc vàng
Tôn vinh Tổ Quốc đàng hoàng
Những con máu đỏ da vàng hy sinh
Phải xin ở cõi Tâm Linh
Người xưa xa vắng song tình còn đây
Linh hồn đi gió về mây
Để cùng thức trắng đêm nay reo vần
Cơ Trời đã trải Thơ xuân
Để con với Mẹ thì thầm bên nhau
Lời vàng chung thủy trước sau
Hòa cùng nhịp thở Địa Cầu Cung Trăng
Hòn đất mà biết nói năng
Thì thầy địa lý hàm răng chẳng còn
Mẹ về dạy bảo các con
Âu Cơ Mẫu Mẹ các con tôn thờ
Đây là định luật Thiên Cơ
Đến tháng đến giờ Mẹ nổi tâm linh
Cho con nay những công trình
Thơ sen Mẹ đã rùng mình khắp nơi
Tất cả Trái Đất bầu trời
Đổi đời thay đất từng nơi đó mà
Ai mà biết Mẹ cùng Cha
Thì con hãy đón về nhà tôn nghiêm
Ai sinh ra lúa và mùa chiêm
Công nông hiệp lại thành búa liềm
Vũ trụ Trái Đất quay tròn
Năm châu bốn biển là con một nhà
Thủy chung mà đến tìm Ta
Mẹ cho mạnh khỏe nét hoa vui vầy
Thế gian nghĩa trả công đầy
Thì Mẹ vui vẻ với bầy con tiên
Núi Hùng nghĩa Lĩnh đầu tiên
Đó là đền tổ ở miền Phong Châu
Sơ khai từ thủa ban đầu
Vua Hùng dựng nước nhiệm mầu hào quang
Đó là gọi nước Văn Lang
Nở ra con cháu Hồng Bàng mà thôi
Có các Vua Hùng sang lời
Có người đánh giặc qua đời truyền tin
Để rồi vang mãi tiếng chim
Tưới vào mát dạ trái tim nhân loài
Con ơi đừng có bỏ hoài
Đường tu chân chính dương oai xứ thần
Nghe thì con ấm vào thân
Thì nay thịnh vượng giữa dân nước làng
Động binh ở chốn bản làng
Hoa đăng thắp sáng bên làng ai hay
Vui ca hồn nước dãi bày
Vua Hùng thao thức Thơ dài mênh mông
Con nào trung tín Thơ Rồng
Mai sau được hưởng Đại Đồng sướng vui
Không phải giọt lệ tuôn rơi
Nam Thiên cực lạc sống đời Thần Tiên
Nơi nào mà sống đảo điên
Không lễ đến Mẹ ruộng điền héo khô
Thơ Rồng quả đất điểm tô
Bên dựng bên giữ cơ đồ non sông
Anh linh đã nổi trống đồng
Phát từ Đền Tổ Cha Ông cội nguồn
Đến ngày Vũ Trụ chuyển rung
Trời cao lộng lộng Thủy Cung Nhà Trời
Có thơ sắc nước hương Trời
Bút Thần vận kỷ thả lời nước non
Mẹ về chào đến các con
Chúc lời trung hiếu chúc tròn đạo tâm
Chúc cho cay đắng thăng trầm
Được nghe Thơ lạ con dân khổ nghèo
Nhanh chân nhẹ bước mà leo
Lên thuyền Bát Nhã tướng reo quân hò
Thơ đây Mẹ đón sang đò
Kỷ nguyên hai mốt Mẹ cho lời Vàng
Tôn vinh hồn Quốc huy hoàng
Cơm no áo ấm dân làng văn minh
Thiết tha Thơ ngát nghĩa tình
Dựng xây lên một công trình lạ thay
Bút Thần mầu nhiệm đêm nay
Cố mà chấp bút để xây tâm người
Nén hương thỉnh Mẫu đời đời
Cha rồng Mẹ Phượng thắm tươi huy hoàng
Vàng son in dấu chân nhang
Nở hoa kết trái âm vang Nhạc Trời
Mẹ chúc các con được thảnh thơi
Được nghe thơ Mẹ Đất Trời tâm linh
Thơ vào đến các gia đình
Để làm báu vật văn minh loài người
Đạo ta chính thực Đạo Trời
Đạo xây văn hóa xây đời văn minh
Đạo ta có lý có tình
Có hoa đua nở bên mình bao thu
Vẳng nghe lời Mẹ còn ru
Còn vang Trái Đất binh thư dựng thành
Viết đây có đại tướng Chí Thanh chứng kiến
Có anh hùng cuộc chiến đi qua
Có người vì nước vì nhà
Quên thân vì nghĩa lại ra chiến trường
Có Thần phả độ văn chương
Có hoa cách mạng đại dương chuyển mình
Có lời Trời Phật công minh
Mặc cho cõi thế làm thinh chẳng cần
Mẹ về Mẹ chúc con dân
Được nghe Thơ lạ như xuân trở về.
Chấp bút 5h sáng 1-10-2006
10-8-Bính Tuất
***
TỈNH GIẤC MAU MAU
Mau mau tỉnh giấc các con ơi
Ghi nhanh Thơ Bác có mấy lời
Dạy cho con cháu đều phải biết
Để rồi học kỹ nhớ cho sâu
Nhớ nghe cho rõ chớ âu sầu
Học nhanh học kỹ nhớ từng câu
Bởi rằng việc Trời đang chuyển đổi
Tuất Vàng xuất hiện rồi cũng qua
Trên Thiên Cha Mẹ đã định kỳ
Long Đình - Long Vân đã vượt qua
Chỉ còn có việc rất tha thiết
Long Hoa chính giác – Đạo tâm ta
Bác biết các con đều thiết tha
Theo đạo tâm ta chống gian tà
Kinh sách Cha Mẹ ban học thuộc
Chớ bỏ từ nào – chớ trái tâm
Ghi ra cho rõ kẻo rồi nhầm
Truyền cho con cháu được chữ ân
Năm nay đang chuyển sang thời vận
Nên biết mà tu sửa lấy mình
Qua Sửu sang Dần đến bình minh
Thời gian chẳng đợi cũng chẳng dừng
Bác khuyên con cháu nên thức tỉnh
Giữ lấy Giang Sơn – giữ đất nhà
Học đạo tâm ta hãy hiểu ra
Diệt hết tà quỷ dẹp gian tà
Chống quân xâm chiếm kẻ tham nhũng
Chống cả giặc thiên chống phong ba
Bác báo hôm nay con cháu ta
Ở xa đất nước hay quê nhà
Đều là con cháu Hồng Lạc cả
Chuẩn bị tinh thần đón Long Hoa
Hãy nghe cho rõ chớ la đà
Vâng lệnh trên Thiên đã chỉ ra
Trẻ già trai gái đều tu cả
Đừng để mai sau phải âu sầu
Người tu hết thảy phải đi đầu
Cứu người trần thế khắp năm châu
Bác mong tất cả đều hiểu thấu
Bốn biển năm châu cũng một nhà
Bây giờ các con hãy đi ra
Về nơi kho báu của đất nhà
Là nơi biên giới tam giác quỷ
Để diệt gian tà – chống phong ba
Các con đi đến đảo Trường sa
Truyền Đạo tâm ta đến mọi nhà
Để người trần thế nay đều biết
Long Hoa xuất hiện kẻo ngỡ ngàng
Bác mong con cháu hãy sửa sang
Đền ơn đáp nghĩa thật rõ ràng
Hãy nhớ công ơn anh hùng trước
Của bốn nghìn năm thật vẻ vang
Bác mong con cháu sống thật sang
Cần kiệm liêm chính phải rõ ràng
Chí công vô tư đều học kỹ
Lưu truyền trang sử mãi mai sau
Thơ tiên đã dạy con nghe thấu
Từng chữ từng câu nhớ cho sâu
Để thật sứng đáng người trung hậu
Công việc đảm đang đất nước nhà
Bác mong con cháu hãy đi ra
Đền ơn đáp nghĩa tại quê nhà
Ở đất Thăng Long ngàn Văn Hiến
Là nơi Phật đã thuyết Chân Kinh
Nơi đây sáng tỏ ánh bình minh
Ba Đình lịch sử đất nước mình
Tấm lòng cao cả đầy tôn kính
Về lăng viếng Bác thật khang minh
Mặt trời đang tỏa ánh bình minh
Khắp cả năm châu khắp nước mình
Các con hãy chờ ngày hưng thịnh
Được đón Long Hoa – hưởng thái bình
Bác mong con cháu được phồn vinh
Thì hãy mau mau sửa lấy mình
Cuộc sống trên đời Thiên đã định
Chống chầy Thiên lệnh được ích chi
Bao lần Thiên mở hội trường thi
Các con đã đạt được điểm gì
Thì đây Bác khuyên đừng mộng mị
Mà hãy: Thay Trời - hành đạo cứu
hài nhi
Dù có đi đâu hay bất kỳ
Lên rừng xuống biển có hề chi
Giữ được tam quy có gì lạ
Xứng đáng là người con cháu ta
Chân trời đâu phải ở xa xa
Mà ở quanh ta đó những là
Chân tu đâu phải còn xa lạ
Chỉ lạ cho người sống lả lơ
Bác mong con cháu chớ thờ ơ
Cuộc sống vinh hoa đang đón chờ
Bác mong con cháu đều là thợ
Có công luyện đá cũng thành cơm
Bác mong con cháu chớ lỡ lầm
Ở Trong cuộc sống chớ có thâm
Trên Thiên Cha Mẹ đang cầm sổ
Soi xét từng giờ để đổi thay
Bác mong con cháu sống thẳng ngay
Ở trên trần thế lắm kẻ tài
Những ai đang sống thời sai lệnh
Trên thiên gạt bỏ chẳng cần chi
Bác mong con cháu hãy ra đi
Lên rừng xuống biển hay bất kỳ
Mau về nơi ấy có gì lạ
Vùng núi Cao Bằng giáp biên kia
Học Đạo tâm ta chớ xa lìa
Mau mau truyền Đạo tới con chiên
Có lần đã gây bao cuộc chiến
Cho người trần thế khắp năm châu
Thơ Tiên đã dạy con nghe thấu
Từng chữ từng câu nhớ cho sâu
Cùng nhau bỏ hết bao điều xấu
Đoàn kết cùng nhau xây nước nhà
Thời gian chẳng còn lâu xa nữa
Âm – trần như một đóa hoa tươi
Các con đều phải chờ năm Hợi
Bác báo tin này đích thực hơn
Bác mong con cháu chớ có sờn
Đoàn kết thương nhau vẫn là hơn
Cùng nhau tiêu diệt ba cuộc chiến
Dựng xây đất nước được thanh cao
Giờ đây lòng dạ cứ nao nao
Bác mong các cháu hãy đi vào
Cứu người trần thế đang bị nạn
Do bao cơn bão đã tràn qua
Cứu cho dân thoát khỏi phong ba
Anh em trần thế cũng một nhà
Giúp cho trần thoát cơn hoạn nạn
Xây dựng cho đời sáng lạng hơn
Ngày
11-9-2006
2h
sáng 19-7-Bính Tuất
***
THỰC
TÌNH
Mồng
năm tháng tám hôm nay
Đêm
khuya Thanh lại ngồi thời xin Cha
Dạy
chúng con biết đi ra
Nay
trong tháng tám – chúng con làm gì
Bao
lần mở Hội trường thi
Kinh
kỳ đã học – hiểu gì các con
Muốn
cho cuộc sống vẹn tròn
Ở
trên trần thế không còn tai ương
Cứu
trần – cứu cả người thân
Cứu
cho tất cả thoát vòng họa tai
Dù
đi xuống biển lên ngàn
Các
con cũng chẳng phàn nàn điều chi
Trời
Đất thay đổi bất kỳ
Trần
gian suy nghĩ những gì hôm nay
Trên
Thiên Cha Mẹ lọc sàng
Thiên
tào soi xét
phép hồng được trao
Các
con xây dựng phong trào
Cha
mong con cháu vào sông Lam núi Hồng
Ở
đây đất rộng mênh mông
Ở
đây xây dựng biết bao phong trào
Ở
đây bao đấng anh hào
Cha
mong con cháu hãy vào miền trong
Giúp
cho dân được thong dong
Để
cho xứng đáng công lao Bác Hồ
Ngày
xưa Bác cũng đã vô
Bác
giúp dân được dựng lên cơ đồ
Rồi
Bác lại đến Đông Đô
Xây
dựng đất nước cơ đồ Việt Nam
Giờ
đây đêm đã sắp tàn
Thanh
chưa ngủ được vẫn ngồi ghi thơ
Để
cho dân được cậy nhờ
Thời
xin Bác dạy hiện đời ra sao
Cuộc
đời tươi đẹp thanh cao
Hỏi
con đếm được Ngôi Sao trên Trời
Rằng nay cuộc sống ở đời
Bao
nhiêu lần đó Bác thời chỉ thơ
Nhưng
vì con cháu dại khờ
Các
con chẳng biết đời giờ ra sao
Trên
Trời có mấy vì sao
Các
con biết được Sao nào sáng hơn
Bác
nay tuy có giận hờn
Bác
mong con cháu chớ sờn lòng son
Ngày
đêm con chớ buông lơi
Đèn
hương Kinh sách Bác về khai tâm
Mong
con giữ tấm lòng son
Mong
con giữ trọn Đạo hiền từ bi
Đi
đâu ở lại bất kỳ
Các
con có đức một khi được lành
Bác
đây tu mãi mới thành
Các
con gửi trọn lòng thành thủy chung
Dù
cho sóng gió bão bùng
Phong
ba bão táp hãy cùng vượt qua
Cho
các con được đi ra
Trừ
tà diệt quỷ để mà giúp dân
Các
con chớ có ngại ngần
Rồi
dân sẽ có đồng ngân tiêu dùng
Các
con đang được vẫy vùng
Con
nào tu trọn được dùng phép Tiên
Các
con nay phải xa liền
Những
gì nhơ bẩn chớ liền tham gia
Đừng
học theo kiểu nho gia
Quan
lại đời trước trở thành bẩn nhơ
Hãy
theo cuộc sống bây giờ
Học
Kinh thơ Bác đón chờ vinh hoa
Cuộc
đời sáng tựa bài ca
Nước
nhà giàu mạnh dân đà hiển vinh
Giờ
nên tu sửa lấy mình
Xua
tan những cảnh bất bình thời nay
Hãy
học điều tốt điều hay
Bác
mong tất cả hăng say luyện rèn
Bác
mong dân chớ có hèn
Dù
cho sóng gió bão bùng bao phen
Người
nào vượt được Bác khen
Những
ai bán nước hại dân quá hèn
Dân
mình cực khổ bao phen
Ngày
không xa nữa Hoa sen nở đầy
Năm
ngàn năm thay đổi cõi trần
Bây
giờ cơ hội xoay vần đó thôi
Có
Vua xuất hiện cõi đời
Dạy
cho trần thế những lời tiên tri
Tu
nhân tích đức một khi
Các
con sẽ biết những gì nay mai
Giờ
đây con hãy miệt mài
Học
Kinh Thơ Bác có sai đâu nào
Đức
Phật ngự ở trên cao
Đã
nhìn thấy rõ trần gian thế nào
Người
thì chẳng có một hào
Kẻ
thì tiền của chất bằng núi cao
Kẻ
ăn ở chẳng làm sao
Có
người đạo đức chất cao hơn người
Hỏi
rằng đang sống ở đời
Bất
lương bất chính tu thời được sao
Cho
nên Bác cũng nghẹn ngào
Nói
sao cho hết cuộc đời trần gian
Vậy
nên Bác phải luận bàn
Xét
người có nhân có đức miệt mài tu thân
Bây
giờ ở chốn phong trần
Bác
cho con viết đôi vần Thơ hay
Ngày
đêm con hãy hăng say
Đèn
hương – Kinh Sách học ngay Kinh này
Bây
giờ đời sẽ đổi thay
Nhân
dân trần thế xóa tan nghèo nàn
Rồi
đây dân sẽ tự hào
Có
Vua có Mẫu – giúp đồng bào ta
Bây
giờ soi xét
cho ra
Những
ai có đức hãy mà tu thân
Bác
nay chỉ bảo đôi vần
Khinh
Trời khinh Phật Thánh
Thần biết thân!
Một
ngày một bữa tới gần
Tu
nhân tích đức đừng ngần ngại chi
Ở
đời bỏ hết ngu si
Những
người than luyến bất nghì tránh xa
Mà
nên ngay thẳng thật thà
Đừng
nên sảo quyệt đừng gây thói tà
Học
thơ của Bác sáng ra
Tu
nhân tích đức cả nhà được yên
Đừng
tham vật chất lụy phiền
Chớ
có vì tiền bỏ mạng như chơi
Ai
ơi sống ở cõi đời
Tu
nhân tích đức ấy thời thoát thân
Bây
giờ cơ hội xoay vần
Dạy
cho trần thế đôi vần thơ hay
Dáng
trần Bác chỉ bảo ngay
Bác
mong con cháu học ngay Kinh này
Chấp
bút ngày 26-9-2006
5-8-
Bính Tuất
***
TÌNH
THIÊN
Cho
các con được vui vầy từ đây
Cho
các con được làm thầy
Bác
cho thoát khỏi những bầy sói lang
Để
cho cuộc sống đàng hoàng
Bác
nay đang phải lọc sàng mới xong
Có
người quê ở miền trong
Là
quê hương của Bác đây một dòng
Các
con quyết chí một lòng
Vượt
qua dông tố qua dòng sông Lam
Cho
các con có việc làm
Vì
rằng cuộc sống trần phàm lũ lam
Trên
đời lắm kẻ gian tham
Cũng
nhiều những kẻ ham làm giàu sang
Bác
cho con bước lên đàng
Đánh
đông dẹp bắc – tìm đàng cứu dân
Mong
các con hãy ân cần
Bác
cho sẽ được ghi vần thơ hay
Cứu
cho trần thế hôm nay
Cứu
cho những kẻ ngu si mơ màng
Dẫn
đường chỉ lối sang ngang
Thì
đây dân chẳng ngỡ ngàng gì đâu
Miệt
mài cả suốt canh thâu
Viết
lời kêu gọi đôi câu Bác mừng
Bởi
rằng dân sống đã từng
Đắng
cay nếm đủ - ngọt mừng chưa qua
Mấy
lời kêu gọi thiết tha
Nhân
dân đoàn kết dựng ra phong trào
Trèo
đèo dốc núi chưa cao
Trên
Trời có các Vì Sao đón chào
Các
con đứng mũi chịu sào
Mọi
lời khuyên đó giúp đồng bào ta
Năm
châu bè bạn những là
Một
lòng đoàn kết ai đà ước mong
Quân
dân đoàn kết một lòng
Đứng
lên xây dựng miền trong miền ngoài
Dù
rằng ăn một củ khoai
Cũng
đừng nản chí kêu hoài đó nghe
Năm
châu bè bạn một nhà
Cùng
nhau đoàn kết đó là Bác mong
Có
người tâm có của không
Bác
đây đã nghĩ trong lòng bao lâu
Tiền
tài của nả cất sâu
Bây giờ bè bạn năm châu kết đoàn
Giờ
đây Bác cũng tính toan
Bao
người trần thế Bác bàn những ai
Người
nào Bác cũng phàn nàn
Bác
thương dân chúng nghèo nàn lắm thay
Có
người đang phải ăn vay
Có
người thì lại loay hoay làm giầu
Cho
nên sống chẳng đều nhau
Hỏi
rằng Bác phải nghĩ sao cho đành
Nhành
dương cam lộ tưới thành
Mà
Bác đây chẳng để dành làm chi
Đến
ngày Bác phải ra đi
Bây
giờ Bác nghĩ bất kỳ ở đâu
Đêm
nằm nghĩ suốt canh thâu
Cho
nên Bác cũng âu sầu chút thôi
Con
ơi sự việc đã rồi
Con
ngồi chép lại Bác thời chỉ cho
Dân
mình đang đói chưa no
Quân
giặc đuổi hết – nhà nho chưa tường
Bác
đi khắp chốn biên cương
Anh
em bè bạn cũng nhường Bác đây
Bác
đây cũng có người thầy
Người
anh trai cả tên là Đại Vương
Anh
em của Bác kiên cường
Đánh
đông dẹp bắc để trừ tai ương
Trong
lòng sáng rạng như gương
Giúp
cho đất nước vững bền dài lâu
Giúp
cho dân có áo nâu
Người
nào cũng được đón bầu trăng trong
Bác
cho con hái quả hồng
Cho
các con được lập công phen này
Đêm
2h30’ ngày 29-9-2006
8-8-
Bính Tuất
***
ĐỊNH LUẬT THIÊN CƠ
Định Luật Thiên Cơ phụng thờ Tổ Quốc
Thờ anh linh hồn nước linh thiêng
Nơi nào có được bình yên
Không thì giông tố trên Thiên thi hành
Thế
gian chẳng được an lành
Rủi
ro ghê sợ tan tành cỏ cây
Linh
hồn phảng phất chi đây
Cũng
đòi lên tiếng đó đây tìm nguồn
Muốn
cho cõi thế chẳng buồn
Ông
Cha để lại kỷ tôn dựng nhà
Ta
thờ Tổ Quốc chúng ta
Thờ
anh liệt sỹ Thờ Cha Bác Hồ
Thờ
tiên tổ điểm tô nghĩa Quốc
Gọi
toàn dân uống nước nhớ nguồn
Khắp
nơi làng xóm bản buôn
Văn
minh văn hóa lại ôn Sử hồng
Để
cuộc cách mạng Đại đồng
Cha
Ông chỉ lối Trống Đồng âm vang
Mẹ
Cha đã thả lời vàng
Xuống
trần cứu thế nước làng cháu con
Chùa
Đồng cao tít chon von
Chuông
mưa chuông nắng vang giòn khắp nơi
Thinh
không đã thỉnh đất trời
Linh
thiêng hồn Việt xây đời nở hoa
Thứ
nhất là thờ tại gia
Thứ
hai tu chợ thứ ba tu chùa
Lệnh
Thiên đâu phải trò đùa
Ai
mà chống lệnh Cụ Rùa ngó xem
Thời
nay gió cuốn mưa chìm
Ai
mà nghe thấy tiếng chim hót chào
Cha
về cầm bút tâm giao
Cõi
trần con cháu đi vào Luật Thiên
Thờ
Cha kính Mẹ Rồng Tiên
Thờ
Người sinh nước bút nghiên đã cầm
Thơ
reo duyên hải Thơ Thần
Non
sông Tổ Quốc nở mầm con Tiên
Luật
Thiên Cha nối con truyền
Cho
nhà an thái của tiền giàu sang
Nỗi
lòng tâm sự chứa chan
Để
cho con cháu xây làng văn minh
Kinh
Thơ Chủ Tịch Chí Minh
Ra
lời buông xuống cho tình mênh mông
Luật
Trời phả độ thần thông
Các
con được thấy Cha Rồng Mẹ Tiên
Mẹ
Cha sinh nở ruồng điền
Trăm
loài hoa trái của tiền chan chan
Đó
là Thánh Phật Việt Nam
Có
giặc là đánh là phang đến cùng
Linh
thiêng đại nghĩa Vua Hùng
Phát
từ Mộ Tổ mà rung Bút Thần
Thời
nay tạo hóa xoay vần
Trời
cao bể rộng Sóng Thần dâng cao
Dòng
Di Chúc đổ ào ào
Thế
rồi có đức Nam tào duyệt y
Sổ
Hồng đã giở để ghi
Miền
nào tâm đức kể chi thác ghềnh
Miền
nào đón tiếp nghênh tân
Để
mà nối gót theo chân Cụ Hồ
Chỗ
nào lại có dòng thơ
Đó
là Định Luật Thiên Cơ Nhà Trời
Mẹ
Cha dựng nghiệp xây đời
Biết
bao ký ức con người Việt Nam
Giặc
nào ta cũng đánh tan
Tâm
linh ngoại cảm reo vang Thơ Trời
Văn
minh tạo hóa sáng ngời
Đường
đi vận kỷ thả lời nước non
Bác
về chào tất các con
Có
tâm với Bác đường mòn đã qua
Từ
khi trẻ nay về già
Tay
cầm chén nước dâng hoa Bác Hồ
Đoàn
quân liệt sỹ hư vô
Mắt
trần đâu thấy điểm tô trúc hồng
Trèo
đèo leo dốc bao công
Địa
Linh cắm chốt Cha Ông giữ gìn
Bây
giờ con cháu đã tin
Theo
chân của Bác đi tìm dấu chân
Để
cho Bác được sở cầu
Dân
giầu nước mạnh chuyên cần siêng năng
Hòa
đồng non nước bóng trăng
Trời
cao lại có Cô Hằng lửng lơ
Thế
rồi Bác tỏa dòng thơ
Thơ
trong Di Chúc Thiên Cơ rạch ròi
Lấy
đường chân lý sáng soi
Cho
lòng Bác hả biển khơi cõi lòng
Bác
cho Định Luật mấy dòng
Gửi
người tâm đức lại mong Bác về
Gửi
người tất cả miền quê
Có
tâm thờ Bác đừng chê Thơ Thần
Bây
giờ Bác đã về trần
Dẫn
đường con cháu con dân mọi nhà
Bút
ghi Định Luật Thiên Cơ
Bút
dòng Di Chúc Bác là hồi sinh
Phong
Thơ nên nghĩa vạn tình
Mênh
mang ánh nắng Ba Đình tỏa soi
Các
con đọc lấy mà coi
Cho
son lòng
dạ
cho ngòi Bút Thơ
Cho
Thơ thả vô bờ vô bến
Đừng
chê Cha sẽ đến nhà con
Tô
màu Cờ Đỏ nước non
Cho
trong cho mát cho tròn tâm linh
Để
giữ thành quả hòa bình
Biên
cương hải đảo
thực tình Bác lo
Bây
giờ Bác đã để cho
Các
con nhận lấy sang Đò Kỷ nguyên
Nơi
nào có đức có duyên
Có
tâm Cha thưởng Thơ Tiên Cụ Hồ
Non
nước thống nhất cơ đồ
Hiền
lương nối
lại đôi bờ Bắc Nam
Trải
qua năm tháng thời gian
Nghĩ
mà trong cuộc gian nan thử đời
Bao
năm phong tỏa Lợn Trời
Kêu
gào khản cổ gọi người có tâm
Để
mà nối gót theo chân
Bác
Hồ vĩ đại Linh Thần hồi hương
Địa
Linh cắm chốt chiến trường
Bằng
Thơ Hồng Lạc phố phường truyền tin
Hôm
nay vận kỷ tâm linh
Hòa
cùng nhịp đập trái tim nhân loài
Bác
đi một chặng đường dài
Bác
theo đến tận tượng đài ghi công
Bác
nhìn Đất Nước non sông
Đã
vì Tổ Quốc Cha Ông nguyện thề
Truyền
cho khắp cả miền quê
Bút
Thần Bác gửi cho về thế gian
Hôm
nay binh tướng luận bàn
Bác
cho chấp bút Lời Vàng hồn Thơ
Nơi
mà Tổ Quốc phụng thờ
Tụ
quân tụ nghĩa ước mơ Lạc Hồng
Các
con khổ luyện lao công
Để
làm cách mạng Đại Đồng Thần Tiên
Việt
Nam cha nối con truyền
Ghi
công liệt sỹ mọi miền đền ơn
Cha
Trời Như núi Thái Sơn
Hàng
ngày chén nước hương thơm ngạt ngào
Bây
giờ Vũ trụ chuyển giao
Có
tâm với Bác Bác nào quên công
Giữ
gìn truyền thống Cha Ông
Các
con nay phải tỏ thông Đạo Trời
Đạo
Trời sướng lắm con ơi
Được
nghe Di Chúc những lời Cha ban
Đạo
Trời cầu nước Việt Nam
Đứng
đầu thế giới vẻ vang muôn đời
Đạo
Trời của triệu muôn người
Ta
đi thanh thảnh cuộc đời công tâm
Đạo
trời là nghĩa là ân
Là
dòng Hồng Lạc Thiên nhân huy hoàng
Hôm
nay ở chốn Thiên Hoàng
Phát
dòng Di Chúc phong quang Địa Cầu
Thần
thông của Bác nhiệm màu
Bút
Thần Thần học đứng đầu Kỷ Nguyên
Đạo
Trời là Đạo Rồng Tiên
Là
bao ký ức nỗi niềm suy tư
Ở
đời học Đạo tầm sư
Có
con theo Bác binh thư văn bài
Con
đường chinh chiến còn dài
Dựng
xây cách mạng cho đầy văn chương
Theo
Cha chỉ một con đường
Một
sông một Đảng phố phường vui tươi
Hôm
nay Cha nói lên lời
Các
con nhớ Bác Bác cười rung mây
Bác
cho Thơ lạ tràn đầy
Bác
cho lời nói dựng xây con người
Để
rồi đi tới Đạo Trời
Thiên
Cơ Định Luật thắm tươi huy hoàng
Kỳ
này quả đất phong quang
Các
con của Bác còn oan tháng ngày
Bao
năm khổ sở đắng cay
Nỗi
buồn oan ức hôm nay hả lòng
Ghi
công Bác thả vài dòng
Để
vơi nỗi khổ cõi lòng các con
Có
tâm tu đức thì còn
Vô
tâm thì khóc nỉ non kêu Trời
Bây
giờ vận kỷ đổi đời
Thờ
sao cho đúng thì Trời cứu cho
Qua
sông thì phải gọi đò
Tôn
vinh Tổ Quốc Bác cho chữ Rồng
Để
làm một cuộc Đại Đồng
Năm
châu bốn biển con Rồng cháu Tiên
Chúc
các con được bình yên
Nghe
lời Cha nói cho duyên gặp Thầy
Thầy
cho Thơ lạ tràn đầy
Thiên
Cơ Định Luật đủ đầy tâm linh
Đức
Ngọc Phật Hồ Chí Minh
Ngày
4-10-2006
13-8-Bính Tuất
***
ĐỨC
NGỌC PHẬT HỒ CHÍ MINH
Hôm
nay Cha lại có lời
Gửi
về cho Hội những lời Quân Vương
Có
Bác chỉ lối đưa đường
Thơ
gieo vào các phố phường làng quê
Để
mà lại diệt đường mê
Âm
dương Ba Cõi lại về cùng nhau
Các
con gian khó chẳng sờn
Mỗi
người một việc bảo nhau tu hành
Giúp
cho đại nghĩa Thiên thanh
Người
xưa trở lại mà thành lời ca
Cháu
con thờ Phật tại gia
Hiểu
thông Kinh sử lời Cha vỗ về
Gửi
lời về các bản quê
Tâm
xuất Cha biết con thì an tâm
Sử
Hồng ghi mãi dấu chân
Để
Cha an dạ mọi phần tinh hoa
Thăng
long đồng đạo quê nhà
Có
tâm Cha chúc trẻ già bình an
Có
Thơ Cha gửi hân hoan
Lời
Vàng tiếng Ngọc thời gian thăng trầm
Vẫn
đi theo mãi dấu chân
Để
cho Tổ Quốc vang ngân Nhạc Trời
Có
Thơ vui sướng cuộc đời
Tự
do độc lập nở cười như hoa
Tuy
rằng vất vả đường xa
Trèo
đèo leo dốc vẫn là thanh cao
Thơ
này tâm huyết Cha trao
Gửi
về đồng đạo ngọt ngào tiếng thơ
Cả
thì con cháu mong chờ
Lời
Vàng tiếng Ngọc cùng Thơ Cha già
Mỗi
người một việc giúp Cha
Như
hoa Rồng Phượng trên trao gửi về
Các
con ở các miền quê
Thái
Bình Hà Nội vậy thì gần xa
Mang
tâm trí lớn tuổi già
Đem
lòng thanh bạch dâng Cha chút tình
Nay
Cha gửi lại Vương Linh
Chữ
Trời Cha giáng Thiên Đình chứng cho
Để
Thơ phong tỏa ra đi
Còn
vang sông núi biên thùy biển sâu
Gửi
lời sở ước nguyện cầu
Bí
ơi thương lấy dây bầu mà thôi
Đêm
trăng thao thức Cha ngồi
Để
có Kinh Sách Thiên Lôi cận kề
Con
ơi các nẻo miền quê
Bắt
tay đoàn kết Cha thì vui tươi
Các
con dải giác mọi nơi
Cha
chúc con được thảnh thơi an nhàn
Mỗi
lần việc thánh Cha ban
Có
Kinh là được luận bàn từ Thiên
Bút
Thần Thơ đổ tự nhiên
Để
mà độ mạng con Tiên cháu Rồng
Cha
gắng công con cũng có tâm
Để
mà giúp việc Thánh thần con ơi
Có
Thơ Lệnh chỉ của Trời
Để
các con biết được lời Cha ban
Trải
qua năm tháng thời gian
Lời
Vàng tiếng Ngọc đánh tan giặc tà
Cứu
cho nước Việt Nam ta
Phồn
vinh khang thịnh để mà an dân
Các
con theo mãi dấu chân
Tiếc
gì phân bạc đồng ngân giúp Trời
Hôm
nay Cha gửi đôi lời
Tâm
xuất Phật biết có Trời chứng cho
Con
ơi đừng có đắn đo
Quân
vương việc nhỏ việc to rất nhiều
Các
con nay biết Cha mong
Đồng
đạo đoàn kết từ trong chí ngoài
Con
đường thiên lý còn dài
Tâm
linh ngoại cảm dương oai xứ Thần
Các
con sống ở cõi trần
Bao
là cay đắng thăng trầm bao phen
Cha
về phân tỏ trắng đen
Lời
Vàng tiếng Ngọc bên đèn Trăng khuya
Lời
Thần non nước sẻ
chia
Cho
Rồng bay lượn Thơ kia rộn ràng
Cho
rồi con cháu Văn Lang
Theo
chân cách mạng còn vang bản làng
Đường
đi vận kỷ rõ ràng
Con
thuyền Cha lái ngang hàng năm châu
Lời
Thần con đọc từng câu
Như
là dòng sữa Mẹ Âu nuôi người
Các
con đã hiểu Đạo Trời
Ở
trong quy luật với người Thiên Âm
Lời
Cha là đức là ân
Bây
giờ phong tỏa cõi trần giữ canh
Trải
qua bao cuộc chiến tranh
Là
xương là máu để dành tự do
Qua
sông thì phải lụy đò
Có
Ông Thánh Gióng Ngài vung Gậy Thần
Có
tâm thì ấm vào thân
Tổ
tiên sinh nước muôn dân phụng thờ
Các
con đoàn kết tâm đồng
Để
làm việc nghĩa Thiên Cơ đất trời
Có
Thơ sướng lắm con ơi
Vui
tươi phấn khởi cả đời cần lao
Được
nghe tiếng nói ngọt ngào
Cha
Ông sinh hóa gửi vào tâm ta
Có
Thơ Cha đánh gian tà
Đánh
quân tham nhũng hại nhà hại dân
Có
Thơ Cha đánh gian thần
Đánh
quân đế quốc xâm lăng nước mình
Bác
là Hồ Chí Minh vĩ đại
Thuyền
đại dương Bác lái Đại Đồng
Các
con góp sức góp công
Để
cho truyền thống Cha Ông sinh tồn
Các
con võ luyện văn ôn
Để
cho Đất Mẹ nổi hồn đêm đêm
Sông
kia nước chảy êm đềm
Nếu
mà giận dữ nổi lên Sóng Thần
Chúc
các con bình thân mạnh khỏe
Tuổi
cao niên vui vẻ hồn nhiên
Bao
năm vì việc Thiên cơ
Bút
Thần sao chép cũng nhờ các con
Có
câu xác mất còn hồn
Vâng
lời Cha nói giữa non nước nhà
Bây
giờ trăm cảnh trăm hoa
Nở
tươi trước gió dung hòa gió mây
Thơ
Cha Kinh Sách tràn đầy
Như
sông như biển chớp giây động rừng
Thơ
Cha triệu triệu anh hùng
Thay
lời non nước thủy chung sớm chiều
Thơ
Cha giữ dải tiền tiêu
Bởi
trưng Cha đứng sớm chiều dung cây
Các
con góp sức công đầy
Lưu danh muôn thuở những ngày gian truân
Tóc
dài áo ngắn đoàn quân
Toàn
là phụ nữ nông dân khổ nghèo
Thế
mà tấc dạ vẫn theo
Đường
đi vận kỷ gió reo Thơ cười
Đất
Trời Cha giáng chữ thiên
Để
cho con cháu Rồng Tiên vui cười
Thơ
Cha gửi đến cho đời
Thật
là hạnh phúc cho người tu Tiên
Ngày
13-9-2006
21-7-Bính
Tuất
***

Nhận xét
Đăng nhận xét