QUYỂN SỐ 31: KINH NHÂN QUẢ
KINH
NHÂN QUẢ
Phật
truyền Nhân Quả Chư Kinh
Soạn
ra yếu nghĩa phân minh ghi lời
Ai
mà trí tuệ vẹn mười
Muôn
điều thiện cả ấy người Phật thân
Nhược
bằng Bồ Tát giáng trần
Từ
bi quảng đại nhu nhân khoan hòa
Ai
mà ngay thẳng thật thà
Ăn
chay giới sát rồi là sinh thiên
Ai
mà tu tạo chùa chiền
Tấm
thân đài các ở miền thanh cao
Ai
mà tạo quán sửa cầu
Ngựa
xe tôi tớ đi hầu vào ra
Đèn
dầu cúng Phật dâng hoa
Được
sinh tinh tú ở tòa Thiên Cung
Tràng
phan cúng Phật điện chung
Rồi
được tàn tán lầu cung rườm rà
Có
con tu ở Thiền Già
Rồi
cha mẹ được lên tòa Thiên Cung
Thiên
Cung cơm áo tùy lòng
Nhân
gian trăm tuổi là trong một ngày
Niệm
niệm tưởng Phật không ngơi
Lắng
tai nghe cũng có ngày sinh thiên
Tam
quy ngũ giới một miền
Trên
Trời Đâu
xuất cao trên bội trùng
Những
người điền địa thung dung
Áo
cơm thang thuốc kính dâng lên chùa
Rồi
sau quả phúc có thừa
Vợ
con tôi tớ hiền hòa thảo ngay
Đèn
hương hoa quả lòng ngay
Cúng
Phật cúng Pháp đến ngày lâm chung
Bách
vân hóa ngựa phi phong
Tam
thiên thế giới thiên long rước mình
Những
người của ít lòng thành
Nhân
gian phú quý phúc mình được lâu
Thấy
người đói khát ở đâu?
Bây
giờ thí một sau hầu được trăm
Tu
hành nhân kết càng thâm
Thí
một được vạn phúc thầm ai hay
Tư rằm mùng một ăn chay
Được
năm trăm kiếm dự tay sang giàu
Chả
như bạc phúc ở đâu
Có
chùa có tượng không hầu đèn hương
Quỷ
ma lẩn khuất nhiễu nhương
Tai
kia nạn nọ nó thường xông pha
Vào
chùa phóng uế nhổ ra
Rồi
là ngã quỷ những là ăn dơ
Vào
chùa cả tiếng mắng sư
Ở
trần cậy thế hoặc vu đánh người
Thác
vào địa ngục khổ hoài
Hết
kiếp lại phải làm loài súc sinh
Những
người rượu thịt liều mình
Ở
chùa phá giới lại tình trăng hoa
Gian
dâm phụ nữ người ta
Địa
ngục vô gián sau là súc sinh
Những
người chẳng học văn Kinh
Chẳng
kính thiện hữu lại rình dèm chê
Thác
vào địa ngục A tỳ
Thân
mình khổ nhục ê chề hôi tanh
Người
nào mà hay sát sanh
Quỷ
sứ bắt lấy thân hình đem giam
Chết
đi chết lại là thường
Sau
sinh dương thế lại thường chết oan
Làm
người chẳng kính sa môn
Khinh
bỉ cha mẹ coi thường lần khân
Thác
vào địa ngục thiêu thân
Trải
mười muôn kiếp không phần được tha
Ai
hay chửi rủa người ta
Quỷ
sứ vả miệng cùng là đóng đinh
Ăn
gian nói dối giả hình
Nước
đồng rót miệng thân hình dã ra
Rồi
làm cú quạ xấu xa
Người
ta chửi rủa ai mà kẻ ưa
Những
người trộm cắp lấy lừa
Trâu
bò lừa ngựa đền nhà người luôn
Những
người nghiện ngập mê man
Làm
người lại phải tâm hồn ngu si
Trước
mình làm phúc của đi
Bây
giờ giàu có của thì chan chan
Những
người chức trọng quan sang
Vì
hay lễ bái cúng dàng Phật tăng
Những
người thọ khỏe tài năng
Vì
chưng giới hạnh lòng hằng giữ chuyên
Những
người đẹp đẽ như Tiên
Vì
chưng ăn ở thảo hiền nết na
Những
người hay kính người ta
Bây
giờ phận sự được là liền anh
Những
người hèn hạ vô danh
Vì
chưng sắc mắt hay khinh rẻ người
Những
người ngu độn dạc dài
Vì
chưng bỉ báng những người phải chăng
Những
người túng ở thiếu ăn
Vì
chưng chẳng trả nợ nần người
ta
Những
người chốc lở mình ra
Vì
chưng ác
nghiệt dầy dà chúng sinh
Có
ăn tiếc giữ một mình
Thác
làm ma đói thân hình bẩn dơ
Nghe
Kinh nói chuyện làm ngơ
Nghe
Kinh nói lấp sau đà làm chim
Không
ăn thịt cá không yên
Nặng
duyên làm hổ nhẹ duyên làm mèo
Đa
duyên lại phải làm heo
Ác
độc làm rắn lắm diều
làm chim
Những
người lấy của chùa chiền
Thác
đầy địa ngục tội đền còn lâu
Nghe
chuông nghe khánh đánh đâu
Tâm
không niệm Phật vùi đầu làm lươn
Đi
guốc vào trong chùa chiền
Mã
đề tội ấy là miền đầy thân
Những
người xấu mắt chậm chân
Xưa
tu phá giới tâm thần đảo điên
Cứ
Kinh Nhân Quả mà tin
Ai
mà giữ được phúc duyên vào mình
Phật
là trí tuệ thông minh
Xem
Thiên thế giới như hình bàn tay
Ngẫm
nghìn muôn kiếp xưa nay
Kinh
vàng lời ngọc đặt bày trên xe
Rõ
ràng thiện ác mọi bề
Nhân
nào quả ấy có hề sai đâu
Có
người phúc hưởng dài lâu
Còn
nhiều đời nữa vẫn hầu chưa thôi
Có
người gian ác bời bời
Sao
mà giàu có một thời phong quang
Ấy
là phúc trước còn sang
Tội
này chưa đến quả thời chưa ra
Có
người trung hiếu thật thà
Sao
mà khốn đốn cùng là long
đong
Ấy
là tội trước chưa xong
Phúc
này sẽ báo để hòng về sau
Trồng
đậu được đậu hoa màu
Nào
ai trồng đậu mà hầu được dưa
Trồng
lúa cách năm cách mùa
Cũng
như trồng phúc phải cho cách đời
Cách
đời sớm đã như chơi
Ngựa
qua cửa sổ tới nơi bao giờ
Khuyên
người nghĩ lại tóc tơ
Thân
kia đã mất bao giờ được thân
Ba
đường ác đạo thì gần
Sinh
lên dương thế có phần còn xa
Bây
giờ nghĩ lại tỉnh ra
Hồi
tâm tưởng Phật Di Đà niệm chuyên
Tâm
ta như đất trồng xen
Miệng
ta như nước tưới lên xanh rì
Sớm
khuya hai buổi tụng trì
Như
ôm trái núi tu di vững vàng
Trở
về bảo cả họ hàng
Tụng
trì ấn tống lại càng phúc thêm
Rồi
sau được gặp Thánh hiền
Xem
mười phương Phật như miền Tây Phương
Tam
đồ bát nạn khỏi vương
Vô
biên phúc quả rõ ràng chẳng nghi
Ai
mà ấn tống đưa đi
Kinh
này một quyển phúc thì được trăm
Phật
xưa thí Pháp không nhầm
Trăm
nghìn châu báu không bằng lời Kinh
Bớt
ăn bớt mặc ở mình
Để
mà làm phúc hiển vinh lâu dài
Áo
cơm có hạn thì thôi
Rồi
ra của Trời trả hết về không
Sao
bằng tích đức lấy công
Nhân
duyên thoát khỏi các vòng tử sinh
Tu
thời muôn kiếp được vinh
Chẳng
tu thời khổ tâm hình cậy ai
Kìa
như Mán rợ cõi ngoài
Kinh
vàng lời ngọc vào tai bao giờ
Luân
hồi ức kiếp từ xưa
Sao
bằng mừng được phúc cơ duyên này
Bạc
vàng châu báu quý thay
Sao
bằng mừng được Kinh này là hơn
Tai
nghe chân phúc chân duyên
Rồi
được quả phúc vẹn tuyền thuần lương
Làm
người sao chẳng lo lường
Sát
sinh hại vật coi thường làm thinh
Cùng
trong Trời Đất với mình
Nỡ
nào mổ ruột xé mình chẳng thương
Miếng
ăn khỏi miệng là thường
Ai
ngờ kết đến đoạn trường về sau
Núi
dao đống lửa vạc dầu
Tội
kia khổ não âu sầu biết bao
Nghiệp
ác ba tội nan đào
Địa
ngục ngã quỷ lại vào súc sinh
Biết
bao trả hết cho đành
Làm
người cũng sợ cùng Kinh lạ nhường
Bây
giờ giới sát rõ ràng
Ra
công niệm Phật khỏi đàng tử sinh
Đêm
ngày niệm Phật tụng Kinh
Ở
trong Cửu phẩm có mình tiêu giao
Ra
công chuyên dạy người nào
Cùng
trì, cùng niệm mới cao phẩm hàm
Làm
người ngay thật là hơn
Gian
tham năm kiếp vẫn còn ngu ngây
Tai
kia nạn nọ đến ngay
Nhà
đều ăn cả tội ngay một mình
Mình
làm một việc không minh
Tự
nhiên báo ứng có tình riêng ai
Gian
tham bủn xỉn nhọc hoài
Rồi
ra những họa cùng tai âu sầu
Dù
cho giầu có đến đâu
Cũng
như nước dốc qua cầu tràn đi
Từ
nay sám hối tụng trì
Ra
công niệm Phật nguyện về Tây Phương
Nam
mô Tây Phương Cực Lạc
Thế
giới Đại Từ Đại Bi
Di
Đà Phật ( 3 lần)
Nam
Mô A Di Là Phật
Nam Mô Quan Thế Âm Bồ
Tát 10 lần
Nam Mô Đại Thế Chí Bồ
Tát 10
lần
Nam Mô Địa Tạng Vương Bồ
Tát 10 lần
Nam
Mô Thanh Tịnh Đại Hải chúng Bồ Tát 10 lần
Hồi
hướng Bát Nhã Ba La Mật./.
***
KINH
PHẬT NÓI
NHÂN
QUẢ BA ĐỜI
Phật
liền nói bài kệ nhân quả rằng:
Giầu
sang đều bởi mệnh
Đời
trước có tu nhân
Ai
thụ trì Kinh này
Đời
đời hưởng phúc lộc
Thiện
nam tín nữ nghe Ta nói
Suy
nhớ Kinh Nhân Quả Ba Đời
Nhân
quả ba đời việc chẳng nhỏ
Phật nói lời thật chớ chê khinh
Đời
nay làm quan do nhân gì?
Kiếp
trước vàng ròng thếp tượng Phật
Đời
nay hưởng phúc bởi nhân xưa
Đai
vàng áo tía cầu nơi Phật
Vàng
trang nghiêm Phật,
trang nghiêm mình
Làm
đẹp Như Lai đẹp tự thân
Đừng
bảo làm quan là chuyện dễ
Không
tu phúc ấy đến từ đâu?
Cưỡi
ngữa ngồi kiệu do nhân gì?
Kiếp
trước làm cầu bồi đắp lộ
Do
nhân duyên gì mặc gấm vóc?
Đời
trước thí áo giúp tăng ni
Có
ăn có mặc do nhân gì?
Xưa
giúp kẻ nghèo cho ăn uống
Ăn
mặc thiếu kém bởi nhân gì?
Kiếp
trước nửa đồng không xả thí
Lầu
cao nhà lớn do nhân gì?
Xưa
lên chùa am cúng thí gạo
Phúc
lộc đầy đủ do nhân gì?
Xưa
lập chùa am cất nhà mát
Tướng
mạo xinh đẹp do nhân gì?
Đời
trước hoa tươi cúng dâng Phật
Thông
minh trí tuệ do nhân gì?
Kiếp
trước ăn chay thường niệm Phật
Người
thấy vui mừng do nhân gì?
Xưa
kết duyên lành cùng
đại chúng
Chồng
vợ bền lâu do nhân gì?
Đời
trước tràng phan nghiêm cúng Phật
Cha
mẹ song toàn do nhân gì?
Đời
trước kính trọng người cô độc
Không
cha mất mẹ do nhân gì?
Kiếp
trước làm người đánh bẫy chim
Con
cháu đông nhiều do nhân gì?
Đời
trước mở lòng thả chim thú
Nuôi
con không được do nhân gì?
Xưa
sinh con gái dìm cho chết
Đời
nay không con do nhân gì?
Kiếp
trước bẻ gẫy hại trăm hoa
Đời
nay sống lâu do nhân gì?
Kiếp
trước mua vật phóng sinh nhiều
Đời
nay mạng yếu do nhân gì?
Kiếp
trước xẻ thịt diết chúng sinh
Đời
nay không vợ do nhân gì?
Kiếp
trước thầm mưu gian vợ người
Đời
nay ở góa do nhân gì?
Kiếp
trước bung lung khinh rẻ chồng
Làm
thân tôi đòi do nhân gì?
Kiếp
trước quên công cùng phụ nghĩa
Đời
nay mắt sáng do nhân gì?
Kiếp
trước cúng dầu đốt đèn Phật
Đời
nay đui mù do nhân gì?
Kiếp
trước chỉ đường chẳng phân minh
Môi
miệng sứt thiếu do nhân gì?
Kiếp
trước thổi tắt đèn cúng Phật
Đời
nay câm điếc do nhân gì?
Xưa
từng ác khẩu mắng cha mẹ
Đời
nay lưng gù do nhân gì?
Kiếp
trước chê cười người lễ Phật
Tay
bị cong quẹo do nhân gì?
Đời
trước đều là người tạo nghiệp
Chân
bị co rút do nhân gì?
Kiếp
trước ngăn đường đánh cướp người
Làm
thân trâu ngựa do nhân gì?
Xưa
thiếu nợ người không chịu trả
Đọa
làm heo chó do nhân gì?
Kiếp
trước lừa gạt phỉnh người
Đời
nay nhiều bệnh do nhân gì?
Xưa
đem rượu thịt bày cúng Phật
Đời
nay không bệnh do nhân gì?
Xưa
thí thuốc men cứu bệnh nhân
Hằng
bị lao tù do nhân gì?
Kiếp
trước làm ác chẳng nhượng người
Đời
nay chết đói do nhân gì?
Kiếp
trước thường lấp hang rắn chuột
Bị
thuốc độc chết do nhân gì?
Kiếp
trước giăng lưới bắt hại cá
Nổi
trôi cơ khổ do nhân gì?
Ác
tâm lấn hiếp mưu hại người
Đời
nay lùn bé do nhân gì?
Kiếp
trước xem Kinh để dưới đất
Nay
thường thổ huyết do nhân gì?
Xưa
ăn thịt rồi đi tụng Kinh
Đời
nay ngu điếc do nhân gì?
Kiếp
trước tụng Kinh chẳng lắng nghe
Ghẻ
lở phong điếc do nhân gì?
Xông
hơi thịt trước các bàn Phật
Thân
có mùi hôi do nhân gì?
Xưa
bán hương thơm trộn dối gian
Đời
này chết treo do nhân gì?
Kiếp
trước đem dây săn bắt thú
Góa
bụa cô độc do nhân gì?
Xưa
thường ghen ghét hiềm mắng người
Xét
đánh lửa thiêu do nhân gì?
Cân
non trả thiếu lòng gian sảo
Rắn
cắn cọp ăn do nhân gì?
Kiếp
trước gây oan tạo dối đời
Muôn
việc mình làm mình lại chịu
Thụ
khổ địa ngục oán trách ai
Đừng
nói nhân quả
người không thấy
Xa
trả con cháu gần trả mình
Chỉ
nhìn trước mắt người hưởng phúc
Sẽ
tin bố thí với trì trai
Kiếp
trước tu nhân hay hưởng quả
Đời
nay tu tích để về sau
Nếu
ai hủy báng Kinh nhân quả
Kiếp
sau đọa lạc mất thân người
Người
nào thụ trì Kinh nhân quả
Chư
Phật Bồ Tát đều chứng minh
Người
nào biên chép Kinh nhân quả
Truyền
đời tu học đạo nhà hưng
Ai
mà mang đội Kinh nhân quả
Tai
hung hoạnh họa chẳng vào thân
Nếu
người giảng nói Kinh nhân quả
Đời
đời kiếp kiếp được thông minh
Người
nào đề sướng Kinh nhân quả
Đời
sau người ấy sinh cung kính
Người
nào ấn tống Kinh nhân quả
Kiếp
sau sẽ được thân đế vương
Theo
Kinh nhân quả đòi hỏi trước
Chính
sự thụ hưởng của đời nay
Theo
Kinh nhân quả hỏi đời sau
Chính
sự gây nhân của kiếp này
Nếu
sự nhân quả không cảm ứng
Do
đâu Mục Kiền Liên cứu mẹ
Người
nào tin sâu Kinh nhân quả
Đồng
sinh tây phương cõi cực lạc
Nhân
quả ba đời nói không hết
Thiên
long chẳng tỏ ý người lành
Nếu
đội tam bảo hưởng phúc lớn
Nhân
tu tuy một hưởng muôn ngàn
Gửi
kho bền chắc không hư mất
Nhiều
đời thụ dụng phúc vô cùng
Muốn
biết nhân đời kiếp trước
Xem
sự hưởng đời nay
Muốn
biết nhân quả đời sau
Xem
việc làm kiếp này
HẾT-
***
KINH TỘI PHÚC BÁO ỨNG
Nói qua đại khái căn do
Làm lành được phúc tựa
hồ cây đây
Chỉ một hột bé tầy hạt
mít
Trước trồng nay quả kết
không lường
Những người được hưởng
ngôi sang
Ai trông thấy cũng
nể
nang yêu vì
Bởi trước kia chăm đi lễ
bái
Phật pháp tăng sớm tối
tôn sùng
Người giàu của cải vô
cùng
Do trước bố thí lòng
không ngại ngần
Người sống lâu trong
thân khỏe mạnh
Trước giữ tròn giới hạnh
trang nghiêm
Phá thai giết hại đều
kiêng
Nên làm người được bách
niên thọ trường
Người phẩm hạnh tính
thường hòa nhã
Ai thấy là vồn vã kính
tôn
Đều do đời trước ôn tồn
Lòng thường nhẫn nhục
chẳng còn giận ai
Người chăm chỉ đêm ngày
cố gắng
Phúc tuệ tu mà chẳng
kiêu căng
Chẳng hề sợ hãi nói
năng
Trước cầu đạo cả đã hằng
tinh nghiêm
Người khí phách thích
yên ít nói
Xét rõ ràng không vội
vàng chi
Do tu thiền định trước
kia
Lòng thường yên tĩnh
nay thì an nhiên
Người sáng suốt vẹn tuyền
mọi pháp
Nghĩa cao siêu hiểu khắp
rõ ràng
Dạy cho khắp cả thế
gian
Bao nhiêu mê hoặc phá tan
sạch làu
Ai nghe nói quay đầu
theo cả
Do trước tu bát nhã đúc
thành
Khêu đèn trí tuệ quang minh
Giúp người sáng suốt
nay sinh vẹn toàn
Những người được tiếng
vang trong trẻo
Nói ai nghe cùng hiểu
cùng vui
Do công tu đã bao đời
Ngợi khen Tam bảo
khuyên người khác tu
Người sạch sẽ thơm tho
xinh đẹp
Suốt đời không bị mệt
nhọc chi
Ai trông thấy cũng yêu
vì
Do bao công đức trước
kia tu hành
Thấy ai khổ nghĩ tình
thương sót
Dù trăm phương cứu vớt
cho qua
Nên nay tật ách lánh xa
Nhân nào quả ấy hiện ra
đúng kỳ
Át Nan lại sụp quỳ xuống
lạy
Xin mở lòng dạy cách từ
bi
Phật rằng Ta hãy tạm
chia
Từ bi có bốn: người nghe cho rành
Một là yêu mến chúng
sinh
Khác nào như thể Mẹ
lành yêu con
Hai nếu thấy chúng còn
đau khổ
Đem lòng thương ra nhổ
gốc cây
Cho bao loài trước ngu
si
Qua thành sầu não đều về
cảnh vui
Ba nhân thứ, nên coi hết
thảy
Thì dù sao lòng ấy vẫn
vui
Bốn là nhớ giúp muôn
loài
Hết thảy chẳng phạm của
ai chút gì
Phật lại bảo nên ghi
đây nữa
Người thân cao là cớ vì
đâu
Với ai trước cũng kính
yêu
Nên nay mới được mọi điều
sướng tâm
Còn những kẻ ngu thân
thấp bé
Bởi trước kia khinh rẻ
người ta
Những người xấu xí như
ma
Bởi trước hay giận thực
là không sai
Người khờ vụng ngô ngây ngốc nghếch
Bởi trước kia không
thích học hành
Những người bị thịt
bành bành
Quanh đời ngu xuẩn chẳng
thành sự chi
Bởi trước kia nghe được
lẽ phải
Không hề đem dạy lại
cho ai
Những người câm ngọng
xưa nay
Bởi xưa hóng hớt chê
bai mọi người
Những người bị điếc lòi
mù tịt
Bởi trước kia chẳng biết
nghe Kinh
Những người tôi tớ bị
khinh
Bởi xưa vỡ nợ nay đành
đền công
Những người bị long đong hèn hạ
Tam Bảo xưa mình đã thờ
ơ
Những người đen xấu bây
giờ
Che ánh sáng Phật từ
xưa tại mình
Giống trần tục bị sinh
vào đó
Vì đời xưa vứt bỏ cà sa
Coi chùa như thể tại
gia
Nô đùa nhảm nhí nay đà cực thân
Người sinh loài giống trâu ngựa đó
Bởi lên chùa guốc lụa
nhông nhông
Người sinh vào bọ siêu hông
Vì trước bố thí trong
lòng sót xa
Những loài nay thân là hươu thỏ
Bởi xưa nay sừng sỏ dọa
người
Người xưa đùa cợt suốt
đời
Nay làm ong bướm cùng
loài dâm ô
Những người nay mang bồ
chốc lở
Chẳng thuốc nào cứu chữa
cho qua
Bởi đời trước đã gây ra
Đánh chúng sinh chẳng hỏi
là tại sao
Người ai thấy cũng yêu
cũng nể
Bởi thấy người vui vẻ
xưa kia
Những người ai thấy
chán phè
Bởi trước mình thấy ai
thì cũng chê
Những người bị giam nơi
lao ngục
Gông kẹp cùm trói buộc
ngày đêm
Bởi đời trước đã gây
nên
Giam giết trói buộc hàng
ngàn chúng sinh
Bao tự do mình đành giật
hết
Chim trong lồng chúng
biết kêu ai
Những người môi sứt hiện
nay
Bởi trước câu cá báo
ngay rành rành
Như Lai lại đinh ninh dặn
lại
Rằng những người nghe
thấy điều
hay
Lòng hờ hững chẳng để
tai
Lắc đầu lè lưỡi người
người rối tâm
Gây nên sự trở ngăn người
khác
Chẳng cho ai học pháp
nghe kinh
Đời sau vào kiếp súc
sinh
Làm chó điên dại cắn
quanh suốt đời
Ai nghe được lời hay
pháp quý
Chẳng đem lòng suy nghĩ
theo tu
Sau sinh làm kiếp ngựa
lừa
Chùng tai nghe khuất
bây giờ ngu si
Người tham sẻn có ăn gì
cả
Chẳng cho người đói lả
cùng ăn
Sau làm ma đói khó khăn
Được làm người lại cơ
hàn cực thân
Miếng ăn chẳng sờ lần
đâu được
Áo mặc thường rách mướp
mùng tơi
Những người sướng miệng
suốt đời
Thức gì khó nhá cho người
khác ăn
Sau làm lợn ngu đần ụt ịt
Hoặc nhặng ruồi ăn hít
bẩn nhơ
Những người tính thích
vét vơ
Không ai cho cũng lấy bừa
cuốn đi
Sau bị đọa làm dê khổ sở
Lột da tươi đền nợ trả
kia
Những người hay sát
sinh thì
Sau sinh làm những kiếp
vi trùng thường
Thân vất vả nghĩ càng
đau dạ
Vừa sinh ra lại đã chết
rồi
Những người trộm cắp suốt
đời
Chăm chăm rình chực của
người cuỗm đi
Sau làm kiếp trâu kia
ngựa nọ
Cùng con đòi đứa ở cực
thân
Trả cho sạch hết nợ nần
Nếu còn vướng vít phong
trần vẫn mang
Những người thích đam
hoang sắc dục
Vợ con người làm đục
giá trong
Ngục sâu không tránh khỏi
vòng
Bàn chông giường sắt cột
đồng nướng thân
Một mình chịu muôn phần
khốc liệt
Lúc sinh ra là kiếp vịt
gà
Những người hay nói
điêu toa
Thấy ai có lỗi đem ra
phơi bày
Sau chết phải đọa đầy
trong ngục
Nước đồng sôi đem múc đổ
mồm
Lưỡi căng ra đỏ lòm lòm
Dắt trâu cày nát khổ
còn gì hơn
Hết hạn đó ra làm chim
sẻ
Cùng những loài xấu xí
dâm ô
Hơi kêu tiếng nhỏ tiếng
to
Ai ai cũng muốn rủa cho
chết liền
Người bạn với ma men
chè rượu
Băm sáu điều lỗi tạo
nên kia
Sau sa vào ngục Nô Lê
Đêm ngày mình những dầm
dề bẩn nhơ
Hết hạn đó sinh ra loài
vật
Giống mặt người coi rất
sợ kinh
Khi làm người lại hóa
thành
Ngu si đầm độn người
khinh tựa bèo
Vợ chồng cũng chẳng yêu chẳng kính
Trong nhà thường đánh đấm
lẫn
nhau
Sinh ra ly dị thảm sầu
Sau làm chim ngói vùi đầu
dâm ô
Kẻ tham sức người cho
mình đỡ
Sau sinh làm voi ngựa đền
công
Như Lai lại dặm thủy
chung
Làm quan bóc lột ăn
không của người
Dân vô tội đem roi đánh
đập
Trói đem giam chấp khảo tra
Hơi điều gì ý chẳng vừa
Gông cùm treo kẹp lòng
đà nhơn nhơn
Người bị khổ kêu van hết
chỗ
Sau chết vào ngục khổ
khôn cùng
Chịu muôn ức kiếp khi
xong
Ra làm trâu kéo mũi
thông dây ròng
Kéo xe gỗ long đong vất
vả
Roi gậy thường đền trả
nợ xưa
Như Lai lại bảo hiện giờ
Những người xấu bẩn như
ma ngu đần
Trước làm lợn thường ăn
bẩn thỉu
Nay làm người chẳng chịu
xét suy
Những người bủn sỉn ngu
si
Chẳng biết tắm rửa mình
y trâu rừng
Bởi đời trước đã từng
làm chó
Nay làm người còn có hiểu
chi
Những người hiểm ác gớm
ghê
Trước làm rắn độc còn
gì thiện tâm
Những người thích chụm
năm túm bẩy
Bàn ăn ngon giết hại
sinh linh
Không hề còn chút căn
lành
Lợn lòi chó sói nay
sinh làm người
Những người sống chẳng
mấy hơi
Hoặc trong thai đã ngạt
hơi chết rồi
Cùng những kẻ được mười
ngày chết
Đọa ba đường muôn kiếp
khổ đau
Như Lai lòng những rầu
rầu
Thương thay bao kẻ bấy
lâu đọa đầy
Bị chua sót muôn đời
nghìn kiếp
Kỳ hạn ra chưa biết bao
giờ
Đều do nghiệp tạo từ
xưa
Lưới chài săn bắn lưới lờ cung tên
Đốt rừng núi cháy liền
cả vùng
Phá tổ và đập trứng non
kia
Giết bao loài ấy thịt
bì
Ăn cùng buôn bán khác
gì ác duyên
Nhgiệp đã gây phải đền
cho hết
Nên đời nay phải chết
non luôn
Bấy giờ Phật lại ôn tồn
Bao người làm phúc chớ
còn ngại chi
Mình làm lấy đừng thuê
người hộ
Mượn người ăn mình có
no không
Vậy nên giữ vẹn thủy
chung
Bao nhiêu công đức dốc
lòng làm ngay
Chuyên một lòng ăn chay
giữ giới
Hương hoa dâng sớm tối
tu hành
Lạy quỳ trì chú tụng
kinh
Đèn hương rực rõ quang
minh liền liền
Phật lại nói tiếp thêm
bài kệ
Bậc hiền nay bố thí
chúng sinh
Thiên thần khen ngợi nức
danh
Trước cho ra một nay
thành gấp muôn
Được yên vui tuổi còn sống
mãi
Nếu ai nay làm đạo thí
thời
Phúc sau muôn kiếp khôn
vời
Ngôi thành Phật đó tới nơi
dễ dàng
Độ khắp cả thế gian giải
thoát
Dễ còn ai hơn được nữa
đâu
Nhân duyên gom góp lúc
đầu
Giữ tròn năm giới mười
điều thiện kia
Rũ sạch tham sân si làm
trước
Coi muôn loài chẳng
khác chi nhau
Cõi trần biết chẳng bền
lâu
Vòng quanh năm ngả khác
nào xe quay
Nên kịp phải ra tay thu
xếp
Lánh cõi trần cách biệt
ngay đi
Ngày đêm khuya sớm tu trì
Tụng Kinh giữ giới làm
bè vượt qua
Trời Đất hoại nữa là
thân giả
Có chi mà tranh ngã
tranh nhân
Như Lai lại bảo Át Nan
Người đời mắt thịt còn
bàn nói chi
Đối tội phúc không hề
biết lý
Nay Ta đem mắt trí tuệ
xem
Vô lượng kiếp đến đường
kim
Rõ ràng tội phúc như in rành
rành
Sự báo ứng phân minh
sau trước
Tựa minh châu trong suốt
cầm tay
Rõ ràng chẳng thiếu mảy may
Như gương soi vật bóng
đầy cả trong
Át Nan lại thong dong
quỳ lạy
Bạch Phật Kinh này lấy
tên chi
Phật rằng nếu đặt tên
thì
Tội phúc báo ứng quanh
đi năm đường
Nếu có ai tuyên dương
phúng tụng
Công đức này thực đúng
vô biên
Được hầu nghìn Phật “
kiếp hiền”
Cúng dàng phụng sự ngày
đêm chuyên cần
Giới, Định, Tuệ muôn phần
trọn vẹn
Chốn tam đồ bát nạn đều
không
Kinh này khi Phật nói
xong
Tất cả đại chúng đều
cùng mừng vui
Lòng ai nấy chẳng lui
chẳng chuyển
Đạo Bồ Đề chứng hiện tại
ngay
Mừng nào lại qua mừng
này
Làm lễ nhiễu Phật xong
quay ra về./.
HẾT.

Nhận xét
Đăng nhận xét