PHẦN 2-QUYỂN SỐ 34: THEO DÒNG LỊCH SỬ ĐẠO ĐỨC – THÂN THẾ - GIA ĐÌNH CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH.


PHẦN 2: TIẾNG KHÓC CỦA NHỮNG LINH HỒN BẤT TỬ -THEO DÒNG LỊCH SỬ

ĐẠO ĐỨC – THÂN THẾ - GIA ĐÌNH CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH.
...Pp nghe đồn đại đó đây
Biết thy tố tội Pp đày dân Nam
 Tố cáo giặc Pháp sói lang
Nào tội cướp bóc - tội làm nhục dân
Nào tội tra tấn dã man
Cậu luôn tố cáo lũ gian hại người
Cậu lên tiếng khắp các nơi
Đề nghị giảm thuế ngay thời cho dân
Pháp vờ tỏ ý rằng cần
Đưa làm trợ lý giúp dân giúp đời
Pp mời về Vinh thảo lời
Viết ra hương ước để khơi cảm tình
Hương ước nhằm giúp dân sinh
Giúp cảnh thờ cúng gia đình hương thôn
 Đâu sai thì phải sửa luôn
Không dùng vàng mã – không buôn Thánh Thần
Xôi thịt chia cho từng nhà
Để ăn cho khỏe không ra bạc tình...
Từ những việc làm nghiêm minh
 Nên Pp nể trọng quyết trình cậu lên
Mời cậu về giúp chính quyền
Trợ lý phiên dịch cho yên mọi đường
Cậu hiểu ý kẻ sói lang
Chúng không ch tính tiền vàng tài nguyên
Mà chúng định biến chính quyền
Làm tay sai để chiếm nguyên nước mình
Chúng thu di sản tố linh
Thu các đồ quý nước mình xa xưa
Biết mưu Pp nên cậu lừa
Cậu học tiếng Pháp để thưa đủ điều
Quan Pháp tỏ ý quý yêu
Nhưng gờm cậu giỏi nhiều điều phải nghe
Dù nghe chúng vẫn dặt
Giở trò bủn xỉn không che nổi người
Sinh Khiêm hiểu trò gạt đời
Cậu báo yếu bệnh không đòi tiền lương
Về làm thầy ở quê hương
Cũng chị Thanh để liệu đường cứu dân
Xa quê lâu muốn về gần
Về quê càng thấy cực thân đủ điều
Thương dân mưa nắng sớm chiều
Làm ra chẳng đủ thuế sưu mọi đường
Nên cùng ch Thanh yêu thương
Bàn cách chống giặc - tìm đường cứu dân
Hai chị em chẳng phân vân
Sống quyết vì nước cực thân xá
Thế là giặc Pháp sinh nghi
Bắt Sinh Khm để đem đi sử tù
Vừa tra tấn – vừa nịnh xu
Vừa áp đảo cậu hòng thu nhân tài
Nhưng cậu quyết trí không khai
Thù quân cướp nước không sai lời nguyền
Chúng sử hình phạt đã tuyên
Khổ sai lao động đi liền ba năm
Trong tù lặng lẽ âm thầm
Suốt ngày suy tính trong tâm một bài
Cậu bàn với bạn tù đày
Tìm cách vượt ngục khỏi ngày đau thương
Không may gặp cảnh trái ương
Chúng đã dồn kín các đường gần xa
Khi cậu vừa mới trốn ra
Đã bị bắt lại thế lần hai
Chúng sử tù cậu án dài
Buộc phải lãnh án khổ sai đau lòng
Chúng giải cậu về miền trong
Chín năm xa xứ trải lòng xót xa
 Năm năm lao dịch phải qua
Pháp đưa về Huế tỏ ra khiêm nhường
Dù bị quản thúc làm gương
Nhưng Sinh Khiêm vẫn tìm đường vô dân
Tìm bạn trò chuyện ân cần
Tìm trò dạy chữ giúp dân xóa mù
Dạy văn - dạy võ dạy tu
Thời gian chp nhoáng cần cù vì dân
Làm một thầy giáo chuyên cần
Không hề mắng chửi con n câu nào
Dân kính tâm đức thầy cao
Giúp dân hiểu rõ phong trào đấu tranh
Thầy vạch đường lối rõ rành
Đấu tranh chống Pháp để giành tự do
Thực dân Pháp lắm mưu mô
Giống như con đỉa duỗi co hai vòi
Vòi vươn thuộc địa hại nòi
Luôn dùng hút máu để đòi hại dân
Rồi thầy tìm hiểu dần dần
Tìm con thy Miến - người thân cha mình
Con thầy - cùng bạn học sinh
Tìm gặp trò chuyện tâm tình hàn huyên
Tìm bà Đạm Phương dịu hiền
Phụ nữ yêu nước ở miền Cố Đô
Là người hiểu rõ cơ đồ
Bà ghét những kẻ theo phò gic Tây
Những ngày giặc chiếm đất này
Bà nhìn thấy cảnh bủa vây mà thù
Ghét cảnh chè chén lu bù
Gt cnh sưu thuế bắt phu đêm ngày
Thương dân khổ cực đắng cay
Bà đã anh dũng chống loài bất nhân
Bà Đạm Phương kể xa gần
Về họ Hoàng sng nghĩa ân đức tài
Bà Loan có một không hai
Nuôi chồng ăn học tính bài cứu dân
Hoàng Thị Loan sống đức nn
Được dân xứu Huế n Thần n Tiên
Bà là người mẹ dịu hiền
Ngày đêm tầm tảo chẳng phiền kêu ca
Cậu Khiêm nghe chuyện thật thà
Lại càng thương mẹ xót xa nỗi lòng
Nghe Huỳnh Thúc Kháng cậu mong
Gặp người yêu nước hết lòng vì dân
Thầy Kng đức đ toàn phần
Đấu tranh chống bọn Thực Dân bạo tàn
Người cũng vất vả gian nan
Kiên cường - bất khuất - cơ hàn - đắng cay
Đấu tranh với giặc bao ngày
Thầy mong có được người ngay cùng mình
Thy rất quý trọng Tất Thành
Ngợi khen Tất Đạt ch Thanh hết lời
Với Tất Đạt thầy tỏ lời
Đưa sách cho học giúp đời cứu dân
Vì Thầy biết ý Khiêm cần
Chữa bệnh xóa nỗi đau dân muôn nhà
Cậu Khiêm đón nhận mặn mà
Cậu cho bạn mượn ýcứu dân
Rồi cậu tìm thầy phân trần
Xin thầy lỗi cho thân Khiêm này
Bởi do không hỏi thầy ngay
Đã cho bạn mượn liệu thầy phiền không
 Thầy Kháng gật đầu hài lòng
Được nhiều bạn đọc thầy không ngại gì
Cứ để nhiều bạn đọc đi
Càng nhiều càng tốt cũng vì nước dân
Thế là cậu hết ngại ngần
Không còn lo nghĩ phân vân chuyện nào
Mỗi lần xuống với đồng bào
Đem theo túi sách để trao giúp đời
Sách xem đất ở nhà người
Sách xem tướng số giúp đời xóa cay
Mỗi lần giúp cậu giảng bày
Ý tôi là vậy - dở hay  giải trình
Việc xem xét - việc tâm linh
Phúc họa do ở chính mình mà ra
tâm sẽ sinh chuyn tà
Tĩnh tâm phúc đức nhận ra sau này
Mọi việc phổ ứng rất hay
Nơi nơi quý trọng người thầy giúp dân
Thực ra khổ tâm vô ngần
Mong sao thoát cảnh Thực Dân quản mình
Cậu nhờ Khám sứ chứng minh
Cáo anh ái quốc thất tình uống say
Cáo gửi cậu được xóa đày
Pháp gửi rượu để cậu say chết người
Nhận quà cậu giả vui tươi
Sau Pháp đi khỏi cậu thời đổ ngay
Tao không uống rượu độc này
Chỉ vờ để xóa đắng cay quản gì???
Khách l cậu nói nhăng nhi
Khách quen thăm cậu thôi thì vui tươi
Thấy cậu say rượu Pháp cười
Nên chúng hủy án cậu thời được tha
Thế là cậu được thra
Về quê dạy học rõ là bài cao
Dạy chữ - dạy hô hào
Giúp trò học giỏi đề cao giống nòi
 Khi đang dạy học gặp hồi
Nhật đảo chính Pháp ấy thời chiến chinh
Chúng làm đảo nội tình hình
Cậu lại khổ sở rối tinh chuyện này
Pháp nghi chị em nhà thầy
Nhân Nhật đảo chính thế này bắt luôn
Chúng bắt giam làm cậu buồn
Rồi bức xử cậu tù luôn kéo dài
Án xử hai tháng không sai
 Nhưng chúng giam cậu kéo dài hơn năm
Cậu chẳng được hưởng trăng rằm
Mất trò - không bạn đến thăm học hành
Khi Pp thả cậu về nhanh
Mộ mẹ chưa cất sao đành ngồi yên
Để lòng mẹ đỡ tủi phiền
Động tranh cậu để mẹ hiền nghỉ ngơi
Tuần nhang cậu thắp khn người
Khn mẹ linh ứng xin trời giúp con
Mẹ ơi! Xin mẹ ngủ ngon
Ngàn thu mát dịu chờ con mẹ về
Em n con đã xa quê
Việc riêng chẳng nghĩ xin thề vì dân
Ngày em Côn về đã gần
Em về giúp nước giúp dân cứu đời
Hiện giờ chỗ mẹ nghỉ ngơi
Sau này sẽ được muôn người viếng thăm
cho cách biệt dương âm
Tấm lòng dân Việt trăng rằm sáng soi
Lo cho mộ mẹ yên rồi
Cậu quay vô Huế đến nơi hồi nào
Nơi ngày cha mẹ mới vào
Cùng anh em cậu sống bao nghĩa tình
Hồi tưởng lại cảnh gia đình
Nh đồng bào Huế thắm tình biết bao
Nghe như có tiếng lao xao
Em Xin cùng mẹ đang chào cậu đây
Mẹ! em cùng cậu hôm nay
Thăm lại xứ Huế nhớ ngày xa xưa
Nhớ lại ngày tháng rét mưa
Thăm lại mảnh đất sớm trưa đi về
Lòng buồn nhớ cảnh thảm thê
Gia đình li tán xa quê chốn này
Rồi tìm viếng CPhan ngay
Thắp hương khấn Cụ nhớ ngày xót xa
Nhớ ngày bị giặc khảo tra
Ngày Tâyy ráp dân ta biểu tình
Khắp nơi đụng độ đao binh
Nội cung đình Huế đất linh động trời
Thăm nơi xích xiềng một thời
Ta vùng lên phá – Pháp thời thất kinh
Huế vốn vùng đất cung đình
Lắm quan phò giặc – dân mình gieo neo
Cam tâm nuốt hận không theo
Nhớ ngày cách mạng dân nghèo vùng lên
Rồi cậu rời bế lên thuyền
Về quê Xứ Nghệ tuyên truyền đấu tranh
Lúc này cậu đã trưởng thành
Nghe trống khởi nghĩa cậu nhanh đi đầu
Vớ mũ ca lô đội mau
Cánh tay cầm giáo chặt đầu Thực Dân
Trở về tính xa nghĩ gần
Phải đi Hà Nội một lần tìm em
Xa nhau đã bấy nhiêu năm
Bây giờ khởi nghĩa anh làm chi đây?
Tìm nhau cạn tỏ đôi lời
Việc nhà – việc nước – chuyện đời – chuyện quê
Bao năm biệt xứ mới về
Bởi lo việc nước chưa hề gặp nhau
Anh tìm em chuyên đôi câu
Hỏi han sức khỏe bấy lâu thế nào?
Quê mình Xứ Nghệ ra sao?
Quê hương cách mạng phong trào đổi thay
Tới Phủ Chủ Tịch nhắn ngay
Anh Khiêm ghi mấy chữ này gửi em
Có người trình để Bác xem
Chỉ sau ba phút – anh em gặp liền
Anh em mừng rỡ hàn huyên
Bao năm xa cách – bến thuyền đợi nhau
Tình cảm chan chứa dạt dào
Anh em thắm thiết nói sao hết lời
Bao năm mỗi người mỗi nơi
Năm châu bốn biển em thời xông pha
Anh thì tranh đấu ở nhà
Từng bị giặc bắt chúng tra tấn hoài
Bao năm cơ cực tù đày
Hôm nay mới gặp em đây Ba Đình
Anh chưa nói hết sự tình
Ôm nhau lệ ướt đẫm mình chưa thôi
Rồi Bác bảo anh ngồi chơi
Hỏi thăm sức khỏe từng người trong quê
Anh Khiêm tình cảm tràn trề
Lấy cam bố hạ từ quê làm quà
Bác đưa hai bàn tay ra
Đón nhận tình cảm thật thà của anh
Anh biết em trai Tất Thành
Rất bận việc nước nên đành hẹn sau
Mưu Thực Dân Pháp thâm sâu
Đang còn ẩn khuất gây sầu dân ta
Nên anh trở lại quê nhà
Để Hồ Chủ Tịch đứng ra giúp đời
Anh lại về quê nghỉ ngơi
Giữ thân – giữ sức bởi thời đao binh
Anh về - em ở Ba Đình
Chỉ đạo cách mạng chương trình Đảng ta
 Trong lúc chiến sự diễn ra
Điện Biên Pháp chiếm ấy là kế sâu
Bác lên chỉ đạo từ đầu
Đào hầm kéo pháo vào sâu chiến trường
Chặn cho quân giặc hết đường
Chặn các phương tiện tiếp lương – tiếp người
Chiến trường đang lúc nước sôi
Bỗng có tin đến làm Người xót xa
Anh Đạt người đã băng hà
Lòng Bác nặng trĩu việc nhà để sau
Chiến trường đang lúc gắt gao
Thương anh Bác chỉ nghĩ mau thắng thù
Bác gửi điện từ chiến khu
Cảm ơn làng xóm xếp thu vẹn tròn
Xin lỗi họ hàng bà con
Người không về để lo tròn việc tang
Cảm ơn những tấm lòng vàng
Bà con lối xóm cưu mang việc nhà
Thương chị Thanh phận nữ mà
c động viên chị vượt qua lúc này
Rằng em chưa về được ngay
Để được bên chị những ngày đau thương
Thương em chị đừng vấn vương
Em còn lo việc chiến trường Điện Biên
Mong rằng chị hãy cố lên
Nghĩ đến việc nước cho quên nỗi sầu
Thương chị chẳng được đi đâu
Từ tuổi mười một ngập đầu việc quê
 Em thì đi suốt không về
Gia đình mình chị muôn bphải lo
Từ việc nhỏ tới việc to
Chị ở với Ngoại giúp lo việc nhà
Những ngày hai em ở xa
Lặn lội đất Huế giúp cha ôn bài
Đến ngày mẹ sinh em trai
Vắng cha – mẹ ốm kéo dài khổ thân
Chị cũng không được ở gần
Để phụng dưỡng mẹ đỡ đần cho cha
Cả lúc mẹ - em đi xa
Chị cũng chẳng biết đểchịu tang
Mãi khi chúng em về làng
Chị nhìn khăn trắng hai hàng lệ rơi
Bấy giờ mẹ đã đi rồi
Bà ngoại gào khóc – chị ngồi lặng yên
Chị chưa biết mặt em Xin
Cố ngồi lặng lẽ để hình dung em
Rồi các em lại xa nhà
Trở vào Xứ Huế giúp cha ôn bài
Sau ngày cha đỗ Tú Tài
Chị vẫn bên Ngoại tháng ngày đợi mong
 Ngày ngày chị cứ ngóng trông
Mong tin từ Huế mà lòng nhớ thương
Chị muốn khăn gói lên đường
Để vào đất Huế đến trường tìm cha
Nhưng đi thì ai ở nhà
Thôi đành ở lại bên bà đợi trông
Lớn lên chị không lấy chồng
Một mình ở vậy cho lòng thảnh thơi
Để chị hoạt động giúp đời
Đánh đuổi giặc Pháp cứu nòi Việt ta
Chị là gái đảm trong nhà
Thông minh đức độ thực thà giỏi giang
Tâm trí sáng tựa ngọc vàng
Thương cha – kính mẹ dân làng đều hay
Dẫu chẳng được đi đó đây
Nhưng chị cũng hiểu đủ đầy việc chung
Cả khi Dì đi lấy chồng
Chị ở chăm Ngoại mà không ngại ngần
Những ngày Ngoại sắp xa trần
Chỉ có mình chị đỡ đần Ngoại thôi
Cả khi tắt lửa tối trời
Thầm thì với Ngoại để vơi nỗi sầu
Mọi việc mình chị lo âu
Thương Ngoại nhớ mẹ mà sầu ruột gan
Cuộc sống đang lúc cơ hàn
Cảnh dân lao động lầm than tháng ngày
Thế mà mình chị một tay
Chăm nhà bên nội – bên này ấm êm
Kể chi mưa nắng ngày đêm
Việc nhà việc họ lại thêm việc làng
Việc gì chị cũng sẵn sàng
Một thân gái nhỏ đảm đang mọi đường
Nhìn bà con thấy xót thương
Nghĩ sao phá cảnh tai ương cho đời
Thương dân nghèo khó khắp nơi
Đâu đâu cũng cảnh dưới thời Thực Dân
Lệ rơi! Xót cảnh lầm than
Lấy nhà mình để luôn bàn việc chung
Làm nơi hoạt động của vùng
Tìm người yêu nước tập trung luận bàn
Để giúp Duy Tân bình an
Nuôi giấu cán bộ bảo toàn tại gia
Chị cũng thành thật nói ra
Rằng không chồng để xông pha giúp đời
Không chồng con để thảnh thơi
Bận gia đình khổ, giúp đời cứu dân
Lấy chồng không phải không cần
Nhưng bị ràng buộc nhiều phần phải lo
Nên chị không cần đắn đo
Không cần suy nghĩ gì cho phiền lòng
Biết chị hoạt động nằm vùng
Giặc Pháp muốn diệt mà không cớ gì
Chúng muốn bắt đầy chị đi
Bằng chứng chưa có chúng đi rình mò
Khi bị lũ giặc nghi ngờ
Chị nhai tài liệu nuốt vô bụng liền
Bọn giặc xảo quyệt đê hèn
Chúng bắt trói chị rồi liền khảo tra
Chúng đánh hòng bắt khai ra
Ch quyết chịu đựng chẳng la - chẳng rằng
Một bể nước lạnh như băng
Chúng dìm chị xuống còn tăng đá vào
Chúng bàn ngâm ch thật lâu
Để bắt khai báo đi đâu việc gì
Nhưng chị vẫn cứ gan lì
Tao không khai đấy bay thì làm sao
Dù giặc mưu độc kế cao
Chị quyết không nói chúng nào biết chi
Cuối cùng giặc Pháp phải ghi
Ch không có tội cho đi về nhà
Nghe tin bạn gần xa
Tới thăm nghe chuyện xót xa giặc đày
Rồi chị mở hiệu thuốc ngay
n đến chữa bệnh càng ngày càng đông
Cũng là lá chắn bình phong
Làm nơi liên lạc việc chung luận bàn
Thương dân nhiều cảnh cơ hàn
Thuốc nam chữa bệnh tin loan nhà nhà
Giặc không cấm nổi dân ta
Nối đưng liên lạc gần xa phong trào
Họp bàn cách cứu đồng bào
Tổ chức cướp súng - tiêu hao quân thù
Đề phòng bọn giặc kế sâu
Gặp anh Kiên để cùng nhau luận bàn
Là đầu bếp trại Thực Dân
Nên anh hiểu rõ thời gian trại này
n nhau cướp súng ban ngày
Cả hai cùng hiu việc này nguy nan
Anh Kiên dỡ ngói trèo lên
Rồi đem ng xuống từ trên mái nhà
Khi anh lấy được súng ra
Hết giờ điểm diện thế là lộ ngay
Anh bị giặc lùng suốt ngày
Đành vứt quần áo lộ ngay tên mình
Gic Pp một lũ súc sinh
Chúng đem cả bọn dân binh tìm về
Bắt được anh ti chốn quê
Chúng đem tra tấn thảm thê vô cùng
Chúng dùng cực hình bo hung
Chúng tra - chúng đánh khảo cung suốt ngày
Buộc anh khai báo đường dây
Nghiến răng anh chịu đắng cay một mình
 Chúng xử anh án tử hình
Hòng để đe dọa dân mình khỏi theo
Hoàn cảnh lúc này mặt nghèo
Sau ngày (T.12/1918) tẩu súng chúng theo chúng nh
Chị Mai bàn với chị Thanh
Tháo cất quy lát - chôn nhanh gầm giường
Thế rồi gặp cảnh tai ương
Cng nghi có chửa trăm đường xót xa
Nghĩ dấu quy lát ắt
Trông như bà chửa chúng tha là thành
Thế nhưng lũ giặc lưu manh
Chúng bắt tra tấn chúng hành khổ đau
Trăm trưng chúng đánh phủ đầu
Rồi đem vô ngục giam sâu mịt mù
Giam vùng Quảng Ngãi (02/12/1918) âm u
Chúng xử khép tội ngi tù khổ sai
Chúng sử 9 năm tù đầy
Gian khó chị quyết không phai lời thề
nhân khỏi bệnh được về
Chị tự lo liệu sớm khuya ở nhà
Nhìn dân đau ốm xót xa
Chị ở lại Huế để mà cứu dân
Thuốc chị cứu người xa gần
Tình thương của chị lan dần khắp nơi
Mẹ của Nguyễn Vịnh đón mời...
(Ghi lại là Mẹ Đại tướng Nguyễn Chí Thanh)
 Về Thừa Thiên để làm nơi cứu người
Quý bà – chị liền nhận lời
Về làm con gái cuộc đời đổi thay
Chị về núi Ngự nơi đây
Tìm đường thăm hỏi xứ này ra sao
Tìm thăm cụ Phan Bội Châu
Cụ từng trong cảnh ngục sâu tù đày
Thăm gặp Cụ ở chốn này
Hỏi han tình cảnh chống Tây thế nào
Cụ giúp ý dựng phong trào
Phải luôn cảnh giác, đ cao dân mình
Đồng bào ắt sẽ đồng tình
Sẵn sàng chống giặc hy sinh không màng
Chị viết ca ngợi Cụ Phan
Một nhà yêu nước lòng tràn niềm tin
Một đời vì nước quên mình
Bị giặc hành hạ hy sinh trong tù
Lòng dân nước Việt căm thù
Mong sao giải phóng ngục tù cho dân
Bấy giờ gic Pp mò lần
Chị lại lần nữa sa chân vào tròng
Hờn căn lũ giặc bất công
Phản lại bản án dù không cớ gì
Hàng ngày bắt trình đến đi
Bị pháp quản thúc ấy thì thảm thê
Không được tự do đi về
Thời gian cơ cực khó bề tìm nhau
Em ch có khác gì đâu
Cũng bị chúng bắt nhốt sâu tháng ngày
Chúng sợ móc nối đường dây
Phong trào lật đổ bọn Tây khắp vùng
Tù giam tra khảo lấy cung
Ai cũng một mực một lòng không khai
Chúng sợ tin đó biết bay
Tất Thành biết được chuyện này ra sao?
Gia cảnh đắng cay biết bao
Cha là Sinh Sắc gầy hao ốm mòn
 Lúc thác chẳng bên cháu con
Tại đất Đồng Tháp héo hon một mình
Thác không được gần gia đình
Nhờ dân Đồng Tháp nặng tình tiễn đưa
Ai giúp khấu đầu trình thưa
Cảm ơn già trẻ tiễn đưa cha mình
Phần mộ được đặt nghiêm minh
Đó là không công đức nghĩa tình bấy nay
Gic Pháp lợi dụng chuyện này
Cng liền tha chị có ngày viếng cha
Đến đất Đồng Tháp mặn mà
Thăm nơi cha ở ngôi nhà quạnh hưu
Thăm nơi cha nghỉ ngàn thu
Biết dân đã giúp chỉnh chu vẹn toàn
Cảm tạ rồi về Nghệ An
Đường dài thân gái muôn vàn gian lao
Về gặp họ hàng đồng bào
Báo việc cô được vì sao tha về
Tang cha không làm ở quê
Dòng họ cảm động thảm thê nỗi buồn
Đi đâu cũng nhớ về nguồn
Còn cụ Sinh Sắc ở luôn quê người
Cảnh nhà mỗi người một nơi
Đều vì việc nước ai thời đắn đo
Lúc này có chuyển phải lo
Nhật đảo chánh Pháp – khổ cho phong trào
Chị lại bị Pháp bắt vào
Nghi rằng cùng Nhật ùa vào đánh Tây
Pháp nghi chị giả làm thầy
Thân cn với Nhật để gây phong trào
Phong trào chống Pháp đang cao
Chúng lại bắt chị giam vào ngục sâu
Chị bị tra tấn phủ đầu
Nhưng quyết không nhận - không cầu cạnh chi
Càng th chúng lại càng nghi
Chị bị quản thúc trình đi báo về
Bị đày vào Huế thảm thê
Nghiến răng chịu đựng quyết thề không khai
Bọn Pháp tra khảo đủ bài
Biết không hiệu quả đành sai Sứ vào
Khám Sứ buộc phải thả trao
Tha về nhưng ch đã nào được yên
STri huyện ch có tên
Hàng ngày chúng vẫn gọi lên đ trình
Hàng ngày nghe ngóng tình hình
Làm ăn buôn bán linh tinh để chờ
Phong trào cần có thời cơ
Khách đến mua thuốc giả vờ đấy thôi
Sắm vai nghiện ngập cho rồi
Đưa mắt ra dấu hẹn nơi họp bàn
Gặp nhau phân việc trước sau
Phong trào nổi dậy để mau thắng thù
Lan nhau khi ở chiến khu
Việt Minh chuẩn bị mùa thu tràn về
Nhanh truyền khắp chợ cùng quê
Kéo dân ủng hộ đng về Việt Minh
Vùng lên giải phóng quê mình
Dân nghèo nổi dậy biểu tình khắp nơi
Vì dân chẳng phút nghỉ ngơi
Phần vì gia cảnh một đời lo âu
Bất kỳ chị đi đến đâu
Chúng đều canh giữ thay nhau đêm ngày
Suốt đời cơ cực đắng cay
Hai tám năm chẵn tù đày khắp nơi
Chị vẫn không than một lời
Hiên ngang bất khuất cả đời vì dân
Giam cầm tàn hại tấm thân
Kiên cường chống giặc – một phân không rời
Chị mang bệnh đến cuối đời
Lúc thác chẳng có ai thời lo tang
Tên chị ghi trong sử vàng
Tấm lòng soi sáng những trang anh hào
Chị không một phút nao lòng
Quyết tâm một dạ một lòng vì dân
Đến khi vĩnh biệt cõi trần
Vẫn còn đau đáu việc dân chưa tròn
 Gia đình có 4 người con
Sinh Xin đi sớm chỉ còn lại ba
Chị em luôn sống xa nhà
Tất Thành quyết chí bôn ba tìm đường
Sau buổi chia tay nhớ thương
Tất Thành chào bạn lên đường đi xa...
Rằng bạn nên ở lại nhà
Nếu không sẽ gặp phiền hà đến thân
Chia tay lòng dạ bần thần
Đường vào Quảng Ngãi nhọc nhằn bơ vơ
Tìm lái ko hỏi đi nhờ
Được lên xe ngựa mong chờ bình yên
Gặp được người bạn tâm hiền
Cho đi nhờ để đỡ phiền đường xa
Lên xe Thành ngồi nhìn ra
Ngắm phong cảnh đẹp thật là ước mơ
Hải Vân đèo phủ sương mờ
Hổ vằn vồ ngựa hết nhờ đường xa
Ngựa chết chủ như mất nhà
Bởi mất Bạch Mã cũng là thất cơ
Bởi đây là chuyện chẳng ngờ
Mọi người an ủi hàng giờ mới yên
Đào hố chôn nhựa ngay bên
Tất Thành lời lẽ động viên ôn tồn
Đành rng ngựa chết phải chôn
Chủ cứ gào khóc bởi còn gì đâu
Đường còn xa – rừng thì sâu
Mọi người bàn kế để mau lên đường
Kéo xe thay ngựa thảm thương
Tất Thành cũng phải đoạn trường như ai
Kéo xe một đoạn đường dài
Vào đến đất Quảng thấy ai cũng buồn
Tất Thành đổ bệnh ốm luôn
Tìm nhà xin trọ hỏi nguồn dân sinh
Bấy giờ Người có một mình
Sức lại quá yếu nên sinh mệt dài
Lòng buồn biết chuyện cùng ai
Đâu dân cũng nói một bài như nhau
Vì sao đói rách khổ đau
Đêm đêm Người ước mai sau giúp đời
Xem tuồng để hiểu thế thời
Nỗi đau dân nước làm Người xót xa
Dân xem đông đúc ngợi ca
Tất Thành theo dõi biết là chưa hay
Rồi Anh tìm gặp người thầy
Góp ý giúp sửa chỗ này chỗ kia
Muốn hát người xem sẻ chia
Lời ca làm điệu là chìa khóa đây
Trưởng đoàn nghe nói hiểu ngay
Cảm ơn Người của bậc thầy muôn dân
Nhận lời góp ý ân cần
Mong sau Người có phúc ân cho đời
Thư sinh c dáng của Người
đâu người cũng góp lời giúp dân
Tất Thành dịu giọng ân cần
Vô Bình Định gặp người thân lúc này
Cha ở Bình Khê ai hay?
Đoàn tuồng biết rõ quan thầy nói ra
Là quan Sinh Sắc đó mà
Một mình quan sống một nhà Bình Khê
Quan luôn giúp đỡ dân quê
Thương người nghèo khó mọi bề chẳng vơi
Nếu giúp mà chẳng thnh thơi
Hại dân thì khổ muôn đời cháu con
Nên người quyết sống cho tròn
Luôn dùng đạo lý st son cứu người
Trong lòng trăn trở đầy vơi
Mong sao để giúp người đời hết đau
Chợt thấy con mình vô đây
Buồn vì con đến chốn này lập thân
Tất Thành gặp cha phân trần
Con thăm cha để tphân ngọn ngành
Con cha giờ đã trưởng thành
muốn cứu nước để giành tự do
Nên con t ý lần mò
Nhờ đoàn tuồng chỉ - thăm lo cha già
Cha nhìn con lòng xót xa
Bởi cha day dứt muôn nhà đớn đau
Oan khiên dân chịu đè đầu
Mà cha già yếu lo âu được gì?
Thương cha con hãy nghĩ suy
Tìm đường cứu nước con thì giúp cha
 Tất Thành mạnh dạn nói ra
Thưa cha con quyết đi xa nước mình
Cha xét xử có lý tình
Xin cha tin tưởng con mình mai sau
Dân oan cha phải đau đầu
Vì dân cha phải lo âu mọi đường
Cha con trò chuyện thêm thương
Tất Thành được dịp tỏ tường thêm ra
Tất Thành đ đạt với cha
Cho con thăm viếng xứ xa anh hào
Xem dân đất võ sống sao
Xin cha góp ý lúc nào con đi???
Tất Thành người quyết duy trì
Vô xứ Phan Thiết tìm khi giúp đời
Cha cho con đi tới nơi
Nhờ bạn cha giúp có lời không lo
Tất Thành quyết trí tìm dò
Tìm bạn cha để ông lo giúp Thành
HTá Bang - trường Dục Thanh
Xin cho con bạn - Tất Thành vô đây
Tới Dục Thanh để làm thầy
Dạy trường tiểu học và xây lối đàng
Vừa dạy học vừa mở mang
Thăm trò tìm đến xóm ng hàn huyên
Bè bạn quý Thành du hiền
Học sinh tôn kính một thiên Anh Tài
Quý người như thầy ít ai
Thương t vất vả gái trai nhọc nhằn
Thầy thương bao cảnh khó khăn
Thầy trò cũng khổ thiếu ăn chẳng phiền
Nhà trường trọng thầy tài hiền
Tấm gương thầy giáo lan truyền khắp nơi
Thầy Thành gương sáng con ơi
Thầy luôn tận tụy không ngơi, vì trò
Khi trò buồn, ốm thầy lo
Chia sẻ hoàn cảnh thầy trò nghĩa ân
Học trò quý thầy vô ngần
Bè bạn đồng nghiệp mến thân mặn mà
Những giờ dạy sử nước ta
Thầy thường phân tích để mà nhớ lâu
Giúp cho trò hiểu thấu sâu
Tổ tiên nguồn gốc từ đâu bao giờ
Nên trò chăm học ước mơ
Mong thầy dạy sử từng giờ khắc sâu
Đến giờ sử thầy mở đầu
Giúp trò dễ hiểu ghi sâu từng phần
Hết giờ thầy lại phân vân
Ra ngoài biển ngắm tính dần đường đi
Dạy học Người vẫn duy trì
Nhưng muốn cứu nước phải đi Sài Gòn
Ngắm biển mà lòng héo hon
Người giữ lời hứa vẹn tròn với cha
May sao gặp người thật thà
Mặc dù chưa phải bạn Ta ngày nào
Khi anh bị bọn binh đao
Đánh vỡ hộp sọ máu trào tuôn ra
Tất Thành nhìn thấy xót xa
Xé áo đang mặc để mà buộc mau
Vô tình trí lớn gặp nhau
Chính Tư Lê đó về sau giúp Thành
Lê luôn bị chúng rình
Phong trào bùng nổ đao binh lao vào
Chúng đánh vỡ sọ! máu trào
Đây là cơ hội trời trao bạn hiền
Nào vô tình gặp tự nhiên
Tư Lê hứa giúp giải phiền một phen
n đi Sài Gòn ngay liền
Quay lại phòng ở thầy biên mấy dòng
Đi đi lại lại quanh phòng
Viết thư từ biệt mà lòng phân vân
Có chút tiền để nuôi thân
Gửi trường mua sách góp phần dựng xây
Đầu giường để lại tiền này
Cùng thư ly biệt đi ngay Sài Gòn
Ra đi lòng dạ bồn chồn
Vì dân còn khổ Người còn phải đi
Quay lại trường thầy nghĩ suy
Mai thầy vắng bóng trò thì ra sao
Vắng thầy khắp trường xôn xao
Trò thì ngơ ngác ai nào rõ hay
Vô phòng tìm thấy thư thầy
Những dòng tâm huyết đi xây mở đường
Tạm biệt trò – đi muôn phương
Là thầy tìm hướng – tìm đường đấu tranh
Rời trường tiểu học Dục Thanh
Thầy Nguyễn Tất Thành chỉ mới hai mươi
Được đi Sài Gòn Người cười
Bởi đã toại ý thnh thơi trong lòng
Bấy lâu thy đợi thầy mong
Bây giờ đã thỏa tấm lòng ước ao
Thy được bạn tốt đưa vào
Sài Gòn Thành phố xôn xao vui buồn
Người thay đổi tên gọi luôn
Là Văn Ba, ý gốc nguồn trước sau
Tư Lê hiu nghĩa tình sâu
Vững tâm thấy bạn bắt đầu lo xa
Đi thăm đường phố cửa nhà
Thấy cảnh nhộn nhịp vào ra tưng bừng
Người giàu kẻ khó không lường
Người tìm nguồn gốc tận tường xa xôi
Bởi đâu có cảnh ngược đời
Bởi đâu vinh – nhục ai thời dựng lên
Giờ đây xây móng đắp nền
Sông sâu biển lớn trí bền vượt qua
Rồi Người xem xưởng xem nhà
Vào ba son để muốn làm thuê
Tuy công việc khổ trăm bề
Tranh thủ đọc báo chẳng nề ngày đêm
Rồi Người tính kế kiếm thêm
Đạp xích lô nối màn đêm sang ngày
Mua thêm sách báo đó đây
Tìm hiểu cách sống phường này phố kia
Cảnh ngày rồi cảnh đêm khuya
Cơm nhà gạo chợ sẻ chia từng phần
Người thương cảnh sống bụi trần
Xem dân đói khổ cực thân một đời
Cùng làm dân thợ khắp nơi
Cu ly khuân vác tả tơi đen sì
Nhiều khi đuối sức ngất đi
Phải nhờ bè bạn kiên trì chăm cho
Nhìn người bệnh thấy mà lo
Bạn khuyên việc nặng phải đo sức mình
Việc làm là để mưu sinh
Cố! Mà bị bệnh khổ mình trước tiên
Nhưng Người không hề ngồi yên
Băn khoăn suy nghĩ buồn phiền thương dân
Xót xa thương cảnh phong trần
Mong đuổi hết lũ thực dân bạo tàn
Ngày làm đêm thức lo toan
Dạy bạn học chữ để bàn việc cao
Dạy bạn gây dựng phong trào
Xóa bỏ cờ bạc bảo nhau kết đoàn
Người luôn giúp thợ cơ hàn
Trong gian khó phải lo toan bao điều
Giúp thợ thì phải thương yêu
Để người được giúp nói điều nghĩ suy
Nghĩa tình bạn thợ duy trì
Đến khi có việc khó gì người lo
Dù cho việc nhỏ công to
Anh em đoàn kết cả kho người làm
Tất Thành thấy học thì ham
Còn chuyện cờ bạc chẳng làm Người mê
Người khuyên bạn chớ ham mê
Sa vào cờ bạc sẽ khê một đời
Gái nhỏ út Huệ xinh tươi
Con người bạn thnét người dễ thương
Xa gần đưa chuyện khiêm nhường
Rằng Người nên có bạn đường đỡ nhau
Tất Thành trước vẫn như sau
Quyết không lấy vợ đ hầu việc dân
Cha Tôi chẳng hề phân vân
Ch muốn Tôi hướng về dân nước nhà
Lời dạy cha Tôi nói ra
Những việc chân chính đứng ra con làm
Còn Tôi không thể vì ham
Lấy vợ hầu bố biến là người phu
Nước dân trong cảnh mịt mù
Riêng tư chưa nghĩ để tu giúp đời
Tôi còn muốn vượt biển khơi
Tìm đến các nước để thời học thêm
Tôi nguyện chân cứng đá mềm
Quyết tâm xóa sạch màn đêm cho đời
Nước Pháp xa cách trùng khơi
Tôi đọc sách báo quả thời rất hay
Nước h lắm kẻ nhiều thầy
Tại sao họ đến chiếm ngay nước mình
Họ rằng dân họ văn minh
Sao họ đến cướp nước mình khắp nơi
Tôi đã nghiên cứu từng lời
Lòng đã quyết trí một thời ng pha
Tôi quyết định sẽ đi xa
Dùng nghề làm thợ bôn ba chẳng ngần
 Gặp cha Sinh Sắc ân cần
Trình bày tỏ ý xả thân giúp đời
Cha mừng con đã hiểu thời
Tìm ra chân lý sáng ngời giúp dân
Cha mong con được mnh chân
Để con cất bước khỏi ngần ngại chi
Trước khi tạm biệt chia ly
Người cha thể hiện những gì bấy lâu
Ngờ đâu lần cuối là đu
Tình sâu nghĩa nặng bao năm mong chờ
Chia tay cảnh tượng như mơ
Cha ôm con nói hàng giờ từng câu
Tất Thành ngậm ngùi cúi đầu
Òa lên nức nở thốt câu đáy lòng
Cha người an ủi trông mong
Đừng khóc như vậy đau lòng cha thêm
Nghe lời cha nói ấm êm
Người lau giọt lệ lòng thêm nghẹn ngào
Cha dặn con tâm phải cao
Tìm đường cứu nước ghi vào cho sâu
Gương xưa sử tạc trên đầu
Nước mất thời phải cùng nhau giúp đời
Thắng rồi đâu được thnh ti
Lũ giặc vẫn đến cướp trời nước ta
Con hãy dũng cảm đứng ra
Muốn giúp nước phải đi xa tìm i
Tìm đường cứu nước cứu nòi
Để dân thoát cảnh tôi đòi thuế u
Việc đó cha muốn dắt dìu
Xong vì già yếu có mưu chẳng thành
Con đi thời hãy về nhanh
Để dân thoát khổ mau giành tự do
Về nước chèo lái con đò
Đưa dân tới bến tự do hòa bình
Rồi cha trầm ngâm lặng thinh
Lấy tiền gom góp của mình cho con
Tiền dành bấy lâu hãy còn
Cha đưa để đỡ cho con lúc này
Đưa con chút vốn dựng xây
Con cần nhớ nhé – tiền này công cha
 Tất Thành đón nhận món quà
Để khi cách biệt làm cha yên lòng
Thế là thỏa nỗi ước mong
Cha con ly biệt một lòng vì dân
Ôm cha mà dạ phân vân
Mong cha ở lại - bước chân ra về
Trở lại xóm chợ xưa kia
n Tư Lê hãy xin thề vì dân
Tư Lê tỏ ý ngại ngần
Không dám ước hẹn ngại thân cơ hàn
Sợ rằng lâm cnh nguy nan
Không theo Thành được xin bàn rút lui
Mình Anh Ba lại ngậm ngùi
Tìm đường cứu nước Anh lui đến tầu
Xuống tu của Pháp lo âu
Chỉ sợ không nhận đu nghĩ suy
Không còn có kế sách gì
Nhờ thuyền trưởng giúp anh đi đúng đường
Thuyền trưởng tỏ ý mến thương
Trông dáng mảnh dẻ đời thường bút nghiên
Trông mặt Anh Ba dịu hiền
Thuyền không việc nhẹ vác khiêng cả ngày
Anh Ba chìa đôi bàn tay
Tôi đã làm việc đêm ngày khó khăn
Nhìn tay chai sạn nhọc nhằn
Anh xin thuyn trưởng nhắc cân lúc này
Thuyền trưởng gật đầu nhận ngay
Phân làm đầu bếp suốt ngày thâu đêm
Được nhận Người hết lo phiền
Quay về xóm thợ một đêm cuối cùng
Giờ phút ly biệt vui chung
Anh em hoan hỷ rồi cùng chia tay
Đêm nay khác hẳn mọi ngày
Người đi kẻ ở chẳng hay chút nào
Anh em buồn bã làm sao
Xa nhau chẳng muốn nói lời chia ly
Anh Ba chẳng biết nói gì
Lặng yên chờ sáng để đi xuống tầu
Mọi lời chân tình chúc nhau
Anh đi thành đạt ý cầu vì dân
Út Huệ tiễn anh phân trần
Nhìn anh đi – út tủi thân vẫn chào
Út Huệ nắm cơm gửi trao
Giờ phút đón nhận ghi vào trong tâm
Anh nói dân khổ âm thầm
Người đi người ở phải tâm cho bền
Út Huệ thì thầm khấn bên
Mong sao bể lặng – sóng êm giúp Người
Giúp anh vượt biển xa khơi
Trời thương độ mệnh anh thời bình an...
(Còn tiếp ở phần sau à)

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

QUYỂN SỐ 47: KINH THƠ CHA TRẦN HỪNG ĐẠO DẠY ĐỜI

QUYỂN SỐ 2: ĐỊA MẪU CHƠN KINH

QUYỂN SỐ 28: THƠ MẪU ÂU CƠ - MẸ MẪU KHUYÊN