QUYỂN SỐ 46: CHÚ GIẢI ĐỊA MẪU CHƠN KINH

 

 

ĐỊA MẪU CHƠN KINH  

(chú giải)   

Hồi mới tạo Thiên lập Địa, vua Bàn Cổ xuất thế trị vì trước nhứt, Ngài mới sắp đặt ngôi thứ, vì lẽ tự nhiên Ngài phong tặng cho Mẫu đây đến mực tối cao tối đại. Âm dương hai khí đủ rồi mới kết cấu cùng nhau hiệp thành hôn phối. Nhờ có gió thuận mưa hòa, hiệp tác mới hóa sanh muôn loài vạn vật. Ấy vậy ai mới để bước vào đường đạo đức thì phải trì kinh Địa Mẫu này trước hơn hết mới nhằm đạo hạnh. Trên thì cầu xin Hoàng Thiên hoan lạc hỉ xả tội lỗi cho tất cả chúng sanh. Còn dưới thì khấn nguyện cùng Địa Hậu vui lòng bảo hộ muôn dân cho đặng an nhàn trường cửu. Kể từ đây trời đất đã phân biệt rồi, chẳng còn mù mịt mờ ám như khi trước nữa. Đất là âm, trời là dương. Âm dương mới khắng khít cùng nhau chẳng hề rời rã. Thông đồng khắp cả cùng trời đất thấu đáo nhựt, nguyệt, tinh là ba ánh sáng, và bao trùm tất cả càn khôn, vũ trụ chẳng còn sót hướng nào Bắc, Nam, Đông, Tây là bốn góc chánh trụ. Hiệp với Tây Bắc, Tây Nam, Đông Bắc, Đông Nam là tám hướng bao vòng nơi ngoài gọi rằng Trời đó. Còn Mẫu đây, Mẫu cố thủ trung ương mồ kỷ gọi rằng Đất. Bởi vậy cho nên Mẫu bảo dưỡng cho muôn loài từ hồi đời tiên thiên nhứt khí, kêu là đời thượng cổ dĩ chí đời hậu thiên, kêu là đời hậu lai ác thế cầu trọng. Còn phu quân Mẫu vốn thiệt là một Đồng tử trường sanh bất lão, huyền diệu cao minh vô cùng. Ngài thì điếc, còn Mẫu đây thì câm, đôi ta kết bạn cùng nhau hòa nhã, sách có chữ rằng: thiên lung địa á, thần cũng là dương, khí cũng là âm, lúc ban sơ dương thạnh âm suy, phối hiệp mới biến hóa ra trời đất.

Đến chừng tạo thiên lập địa rồi, thì dương khứ âm lai, khí thần giao cảm mới hóa sanh loài người hiền lành chơn chánh. Chơn khí là Mẫu đây, Mẫu đây mới thiệt là âm khí, còn chơn thần thì biến lại làm chúng sanh của Mẫu. Chơn thần là nhứt điểm linh quang ấy là dương khí đó. Âm dương hội hiệp gọi rằng đấng tạo hóa. Tạo hóa ra thiên địa trước hết, rồi sau mới hóa sanh ra Chúa Thánh Tôi Hiền, tuy là chẳng thấy âm dương giao cấu như phàm phu tục thế nhưng mà có thật vì thiên can với địa chi thường thường luân chuyển sanh sanh hóa hóa ra hoài chẳng dứt. Tám sưu là 12, ấy là thập nhị địa chi: Tý, Sửu, Dần, Mẹo, Thìn, Tỵ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi. Còn nhị bát là 10 ấy là thập thiên can: Giáp, Ất, Bính, Đinh, Mậu, Kỷ, Canh, Tân, Nhâm, Quý. Can chi là âm dương đó. Tử với Mẫu chẳng rời nhau thì thọ thai liền. Thai nghén cưu mang như vậy cho đến mười năm chẵn. Mười năm chẳng thét mới đúng quẻ hào đã định, vì trong bát quái có phân chia làm 8 hướng, mỗi một hướng chia ra làm 8 quẻ, mỗi một quẻ chia ra làm 6 hào, cộng chung là 64 quẻ, tẻ ra làm 384 hào. Đúng giờ mãn nguyện trúc cơ, thì trong thân Mẫu xuất hiện sáu vị thánh đế minh quân kể dưới đây: một là vua Thiên Hoàng, hai là vua Địa Hoàng, ba là vua Nhơn Hoàng, bốn là vua Phục Hy, năm là vua Thần Nông, sáu là vua Hiên Viên. Qua đến đời vua Phục Hy thì ngài đã hiểu rõ máy biến hóa ra trời đất. Ngài bèn phân định hai khí âm dương và họa ra một cái bát quái tiên thiên rõ 8 hướng trong kiền khôn vũ trụ. Đến đời vua Thần Nông thì ngài tiên đắc tìm kiếm ra được năm giống lúa và sáu thứ gạo. Đến đời vua Hiên Viên thì ngài kiếm ra đa cách để chế tạo ra y phục và các đồ vật dụng cho người đời cần dùng chẳng sót món nào.      

Con người mà đặng ăn no bận lành kể từ hai đời vương đó. Rồi lưu truyền kiểu mẫu lại cho hạp thời tiết và hạp phong thổ. Phật Địa Mẫu phát lạc rằng: ba kiếp Phật xuất thế, kiếp nào cũng ở trong thân Mẫu mà ra. Chư vị Bồ Tát cũng vậy, chẳng có vị nào lìa xa khỏi thân Mẫu này được nữa. Nếu họ ra khỏi thân Mẫu rồi, họ nương ngụ xứ nào cho được bây giờ. Vì bởi khắp cùng Đông, Tây, Nam, Bắc đã có 4 bộ châu bao trùm tất cả các xứ rồi. Cùng là Xuân, Hạ, Thu, Đông bốn mùa tám tiết trở xây cũng do nơi Mẫu tạo thành. Nào là sông rạch, hồ biển đâu đâu cũng chẳng rời ra khỏi thân Mẫu. Cùng muôn nước chín châu cũng do nơi Mẫu vun dưỡng trưởng thành. Trải qua các đời vương đế đại danh chưa có ai ra khỏi thân Mẫu. Cùng cả thảy lớn bé trong cung điện, cũng do nơi Mẫu vun trưởng thành. Khắp trong thiên hạ Mẫu nhạc là năm danh sơn thắng cảnh hơn hết. Cùng là núi cao rừng thẳm cổ thụ ngàn năm, cũng do Mẫu vun dưỡng trưởng thành. Các sắc dân trăm họ đâu có ai lìa ra khỏi thân Mẫu được. Cùng năm giống lúa, sáu thứ gạo, cũng do nơi Mẫu vun dưỡng tốt tươi, bảy mươi hai cảnh thanh lương địa kia, chẳng phải ở ngoài thân Mẫu này được. Cùng muôn loài cầm thú, cây cũng do nơi Mẫu vun dưỡng trưởng thành. Con người trần thế mà sống đặng đây, thì  cũng nhờ ăn uống vật thực của Mẫu mới sống.  

Đến chừng chết rồi thì cũng phải chôn thây xác trở vào trong mình Mẫu, sách có chữ rằng: sanh tại thổ, tử hườn tại thổ. Tất cả Châu, Quận, Phủ, Huyện cũng chẳng rời khỏi thân Mẫu được. Nào là am tĩnh, quán xá, thơ viện, lâu đài cũng nhờ lấy tài liệu và vật chất trong thân thể của Mẫu mới làm ra được vững bền tốt đẹp. Thánh, Thần, Tiên, hiền lớn nhỏ cũng nhờ Mẫu phong thưởng đặt bày lớp lang. Còn các chư Phật mà đặng kim cang bất hoại thì cũng nhờ Mẫu chứng nhận công quả cho mới đặng đắc thành chánh giác. Huỳnh kim là vàng ròng của Mẫu ban bố hun đúc ra vóc ngọc mình vàng của các chư Phật kia. Thật là quý báu hơn tất cả trân châu, bửu ngọc trong bốn phương trời. Thiếu chi người ham muốn vọng tưởng đến chừng kết cuộc rồi, có mấy ai đắc thành sở nguyện. Còn nào là những vàng thỏi bạc nén, cùng các loại kim khí khác cũng do nơi Mẫu sản xuất mới có. Vậy chúng con xét lại đó mà coi còn sót món nào ngoài thân Mẫu này đặng chăng. Các nhà vương hầu tiêu nhược quốc nhờ Mẫu phong tặng tôn kính. Còn trải qua các nhà đế vương đại cường quốc thì cũng nhờ Mẫu sùng tôn cho, mới được an hưởng thịnh trị lâu dài. Nước nào mà bị giặc giã cưỡng bức lấn lướt cũng do nơi Mẫu vận chuyển phạt hành mới có cảnh quan tranh đấu khởi. Vậy mà chẳng thấy nước nào biết trọng kính đến thân danh của lão Mẫu này ráo trọi. Lãnh, nhiễu, the, lúa, vải thô, thứ nào cũng do nơi Mẫu sản xuất. Cùng là bông hoa, cây trái, rau cải đủ thứ cũng do nơi Mẫu vun dưỡng trưởng thành. Các loại chua, ngọt, cay, đắng do nơi Mẫu sản xuất. Cùng thuốc uống, lúa ăn trong bốn mùa cũng do nơi Mẫu vun dưỡng trưởng thành. Hành, tỏi, hẹ, nén, kiệu do nơi Mẫu sản xuất. Cùng là gừng, đường, tiêu, ớt cũng do nơi Mẫu vun dưỡng trưởng thành.  

Khắp trong thiên hạ, đàn ông chí những đàn bà, con nít đều sanh ra nhiều chứng bịnh. Bởi vậy cho nên Mẫu tạo ra sẵn sàng cả muôn thứ thuốc để phòng điều trị. Lại cũng có hiếm hạng người nam nữ chẳng ưa dùng tửu nhục mỹ vị. Vì vậy cho nên Mẫu đã tạo sẵn nào là dầu, tương, muối, giấm đặng cho chúng nó dùng cho vừa miệng. Món nào món ấy cũng do nơi Mẫu sản xuất. Trăm ban vạn sự cũng do nơi Mẫu vun dưỡng trưởng thành tất cả. Phật địa Mẫu than rằng, Mẫu đã lao tâm tổn huyết với chúng con đã tận tuyệt rồi. Công lao tiêu trừ ấy biết lấy bút mực nào mà tả ra cho hết được. Vì tình Mẹ thương con nam nữ, dầu lao khổ thế mấy Mẫu cũng chẳng sờn. Sách có chữ: phụ Mẫu ái tư chi tâm, vô sơ bất chí, vậy mà chúng con nỡ lòng nào quên dứt ơn sâu nghĩa cả của Mẹ cho đành. Vật ăn phẩm uống trang sức cân đai gì Mẫu cũng tạo hóa. Hễ Mẫu tạo hóa ra món nào, Mẫu hết lòng vun dưỡng món nấy, còn hoài cho đến ngày chung cuộc cuối cùng mà thôi. Mẫu cũng có thể chế biến ra tiền bạc đủ thứ và đủ kiểu cho chúng con chi dụng hằng ngày. Vậy mà chẳng thấy ai để lòng tưởng niệm đến Mẫu một tiếng coi thử. Trên đời chẳng còn sót món nào ở ngoài thân Mẫu. Ấy vậy muôn loài vạn vật cũng hườn lại một tay của Mẫu tạo hóa sanh thành tất cả không?

Nam mô nhứt tâm thành kính.

Nam mô A Di Là Phật

Thật y như lời của Mẫu truyền bảo chẳng sai. Trước khi Mẫu hóa sanh ra có một vật thô sản mà thôi, gọi rằng quả Địa cầu. Rồi nơi quả địa cầu ấy Mẫu tích trữ chẳng biết bao nhiêu tài liệu và phẩm thực, dành để cho sáu ngã luân hồi cần dùng chẳng hay gì hết được. 

Trên đời này chỉ có một mình Trời là lớn hơn hết mà thôi, chớ có ai nào biết đến Mẫu. Chớ như địa Mẫu này sánh cùng Hoàng Thiên kia cũng đồng một bực đó mà. Khi nào trên trời mưa xuống một giọt nước cam lồ thủy. Thì dưới đất bèn hóa sanh ra các loại ngũ cốc đầy đồng lấp ruộng. Tuy là hạt mưa ngọt ngào trong sạch kia rớt xuống đất đượm nhuần mát mẻ, vậy mà ai có biết đặng gốc hột mưa ấy bởi nơi đâu mà ra chăng? Cũng bởi hút nước trong cốt thủy tinh vi của Mẫu đem lên không trung làm mây, rồi mây ấy bèn đông đặc lại thành giá, giá ấy gặp một luồng điện quang chiếu diệu vào, liền tan rã rơi xuống đất, thành ra mưa đó. Rồng, cù tàng hình ẩn dạng dưới ngàn sông, muôn suối cũng chưa ra khỏi thân Mẫu được. Bởi vậy cho nên bão tố gió mây gì cũng do nơi Mẫu vận chuyển thiệt hành tất cả. Nếu Mẫu chẳng điều khiển rồng làm gió làm mây. Thì bao giờ ai thấy có rồng nào dám tự chuyển làm mưa xuống xứ nào đặng. Xứ nào mà chẳng có rồng, cù tàng hình ẩn dạng ở dưới. Hễ nghe lệnh Mẫu hô phong hoán vũ thích lịch lôi đình nơi nào, thì rồng nơi đó bèn hiện ra làm gió làm mưa liền. Nhắc tới nhắc lui mà nghe, chớ việc nào cũng do nơi Mẫu vận trù quyết sách cả thảy. Vậy mà người đời mấy ai để tâm xét đến. Mẫu rất đau lòng xót dạ. Nhọc nhằn cay đắng bao nhiêu thì dễ cho Mẫu chịu. Con mặc tốt ăn ngon thì chúng con toại hưởng vui cười. Phật Mẫu phát lạc rằng: từ xưa đến nay, Mẫu chẳng hề nhắm mắt. Hễ Mẫu nhắm mắt lại rồi, ắt có tai to nạn lớn sắp xảy đến cho chúng sanh liền. Chẳng đợi tới giờ nhắm mắt làm cho, nếu Mẫu xoay lưng sấp mặt trong vòng một giờ, thì con cá ngao to lớn trở mình lăn qua một cái nó sẽ xử tiêu sạch bách. Trời thì tan, đất thì rã. Trời đất đâu có thấy nữa. Trên đời này sẽ thành ra một tràng không thì trống trống trơn trống rỗng rồi đó. Chừng đó các chư Phật, Như Lai cũng phải tàn ẩn ra ngoài cõi ngoại càn khôn. Còn chư vị Bồ Tát thì đào tẩu biệt hình dạng. Nào vua chúa, quan quân, dân làng sẽ bị diệt tiêu tan rụi hết. Trời, Đất, Thánh, Thần sẽ bị tiêu tan rã rọt, cũng như bị thiêu trong lò bát quái kia vậy. Sẽ chẳng còn biết đâu là đâu, Đông, Tây, Nam, Bắc chẳng nhận ra hướng nào cho đặng. Đến chừng đó, muôn loài vật sẽ nát biến ra như tro như bụi kia vậy.

Phật Mẫu hứa rằng: Nếu có kẻ nào gia tâm nghiên cứu sưu tầm thấu đáo chơn lý của Mẫu mà biên rải ra cho người đời. Chừng Mẫu khảo soát lại nếu quả chơn lý diệu mầu Mẫu sẽ độ kẻ ấy liền. Mẫu sẽ giáng bút truyền cho ngọc linh chi hiện xuống nhập vào tâm kẻ ấy đặng trở nên sáng suốt phi thường. Rồi đích thân Mẫu sẽ phản bổn hườn nguyên chơn khí lại đúng thời tiết, cho kẻ ấy xuất hiện ra chơn thần chẳng sai. Hễ ai dưỡng tánh tu tâm cho đặng hoàn toàn thì tinh thần mới hội hiệp lại được. Còn tinh thần với khí mà khối lại đặng tròn tỏ chặt chẽ thì chỉ có một mình Mẫu nầy tạo ra được mà thôi. Nếu như Tiên Phật, Thánh Hiền nào bỏ qua chẳng cần quang khán chơn lý trong kinh Địa Mẫu này. Thì chớ khá khoe tài sóng sức nơi chốn đô hội đông người. Còn quần thần văn võ nào bỏ qua, chẳng cần quang khán chơn lý trong kinh Địa Mẫu này. Thì cũng như họ quên đứt ơn sâu nghĩa cả từ Mẫu này rồi đó. Còn những kẻ văn chương học thức, nông gia, thầy thợ, thương nghiệp nào mà bỏ qua, chẳng cần quang khán chơn lý trong kinh Địa Mẫu này nữa. Thì cũng như đã chẳng cần đền đáp ơn nghĩa cho Mẫu họ lại còn bội bạc nghịch nghi là khác. Nếu chúng con làm ngơ, giả đò chẳng biết chánh pháp chơn truyền của Mẫu nầy là mầu nhiệm mà học đòi theo, cứ bo bo hành theo ý tư tưởng riêng của chúng con hoài như vậy. Thì sẽ bị đọa đày muôn kiếp chẳng đặng tái sanh trở lại làm người. Nếu chúng con muốn biết căn nguồn danh tánh của Mẫu là ai kia mà dám ăn nói cao giác như vậy, thì phải lóng tai mà nghe cho rành: Lão Mẫu này vốn thật là lão bà hỗn độn, hóa sanh ra thuở còn mù mù mịt mịt chưa có phân chia trời đất kia lận. Rồi đó Mẫu mới sống ở đời đặng mười hai muôn. Chín ngàn sáu trăm tuổi thọ. Trong thời gian xuất thế ấy, Mẫu đã chịu cực nhọc khổ lao với chúng con đã dư ngàn dư muôn rồi đó. Mà chẳng ngờ đã đến thời kỳ diệu độ. Mẫu hóa thân trở về cõi hư không vô thượng một cách mau lẹ như chớp nhoáng kia vậy. Từ ấy đến nay nào là trai hiền gái thảo của Mẫu đâu, chẳng thấy đứa nào. Ngồi thuyền ra giữa chốn sông trường giang khóc kể đến Mẫu một tiếng mà coi thử, như vậy mà Mẫu phiền trách, nếu chúng con muốn cho Mẫu sẽ được trùng phùng tương hội lại một lần nữa. Thì phải ráng ẩn nhẫn tu hành chờ đến hội Tý hoặc hội Sửu thì Mẹ con Ta sẽ được gặp nhau trong lúc khai thiên tịch địa. Cuốn Địa Mẫu Chơn Kinh này có một trăm tám mươi hai câu mà thôi. Câu nào câu nấy chánh là lời nói của rồng thuyết ra chớ chẳng phải của ai đâu mà nghi ngờ lầm lạc. Nếu nhà nhà đều biết trì niệm mãi mãi, thì mùa màng sẽ được trúng no đủ, lại còn được thọ hưởng lạc thú của đời thanh tịnh nữa. Đã chẳng bị tai to nạn lớn nhồi nhập, dồn dập. Thiện nam tín nữ trong các nhà ấy sẽ được hưởng trường sinh, trường cửu.     

Nhược bằng chẳng nghe lời khuyên bảo ra đây. Thì mùa màng ruộng rẫy sẽ bị thất bại rụi hết, chẳng còn một hột mà ăn. Nhược bằng chẳng tin lời của Mẫu thuyết ra đây. Thì sẽ lâm vào vòng đại kiếp hỏa phong mà chết rụi hết, không mong trông gì sống sót cho được. Mẫu cho chúng con biết rằng: Mười tám tháng mười, là ngày vía giáng sanh của Mẫu. Đến ngày ấy, nhà nào cũng phải tụng niệm kinh Địa Mẫu này cả thảy, mới phải là con nhà hiếu nghĩa. Lập đàn tràng, dâng hương, dâng trà quả cho tinh khiết nghiêm chỉnh. Rồi hội hiệp cùng nhau trì kinh một lượt vào dâng văn sớ lên cho Mẫu chứng minh công cho. Nếu như có danh nhơn, hiền sĩ nào tiên đắc truyền bá kinh Địa Mẫu này ra cho đủ đầy nghĩa lý. Mẫu hứa sẽ cho con cháu vị hiệp sĩ ấy thọ hưởng lộc hoàng gia thiên thu vạn đại. Còn như vị phu nhân nào truyền bá phổ thông kinh Địa Mẫu ra cũng đầy đủ nghĩa lý như vậy nữa. Mẫu hứa sẽ cho con cháu vị phu nhân ấy thọ hưởng vinh huê sang phú tột bực đời đời. Còn như nếu có kẻ thường dân nào mà vui lòng ấn tống tiếp ra thêm nữa. Mẫu hứa sẽ cho kẻ ấy trổ sanh ra đặng 5 trai, 2 gái thảo vẹn toàn kế hậu lửa hương đời đời chẳng tuyệt. Còn như có cặp đôi bạn nào nhứt tâm lo liệu cúng vía Mậu Kỵ thường thường chi lệ. Mẫu hứa sẽ cho cặp đôi bạn ấy thọ hưởng quyền cao lộc cả thiên xuân vạn đại. Xứ nào có nhiều người cố công lo lập đàn tràng cúng vía Mậu Kỵ mải miết. Mẫu sẽ bảo toàn tánh mạng chúng sanh ở nơi xứ ấy. Còn như quốc dân ở phương hướng nào mà hết lòng lo lập đàn tràng cúng vía Mậu Kỵ chẳng hề sai sót. Thì Mẫu cho xuất thánh nhơn trong nước ấy rất thông suốt và linh thính vô cùng. 

Hiện thời bây giờ, như ai muốn đền ơn đáp nghĩa cho Địa Mẫu vô hình này. Phải trùng tu am tự, thờ phượng lửa hương cho Mẫu lẹ làng đi. Rồi vẽ hình, họa tượng Mẫu phô trương lên cho người họ sùng bái. Như có cặp đôi bạn nào làm đặng y lời truyền này thì Mẫu sẽ nhìn nhận con rằng, con thảo dâu hiền của Mẫu. Hay gắng sức thành tâm tạo lập cho mau lẹ đi, tùy gia vi hữu. Vì Mẫu chứng lòng người hảo tâm mà thôi chứ chẳng chuộng tiền bạc nhiều đâu, rồi nơi cõi hư không vô thượng Mẫu sẽ nêu danh con thảo ấy vào trong thẻ ngọc. Chờ cho đến ngày nào con phủi sạch tâm phàm, Mẫu sẽ cho con hiển thánh về trời lập tức. Vì bởi con tận trung, tận hiếu thì con sẽ đắc quả cao ngôi. Vì lòng con quảng đại nhơn đức, thì con sẽ được trường sanh thọ cao. Mẫu sẽ sắc tứ phong tặng và ban thưởng cho con một tòa sen vàng chín phẩm. Đắc thành chánh quả nơi nước Trung ương Thượng quốc tại đền rồng Đại La nọ chẳng sai. Phu phụ đồng đắc kim thân rực rỡ cũng như hình thể thành Đại La kia vậy. Đền ấy, là một cái đền vàng quý báu cực điểm vui vẻ vô cùng. Để lưu truyền danh thơm tiếng tốt lại muôn đời vạn kiếp. Phật Địa Mẫu ngự trên cõi thượng tầng tối cao hoằng hóa và bảo dưỡng nhơn sanh, trải hết lòng lành quảng đại như vậy đó.     

NAM MÔ A DI LÀ PHẬT

NAM MÔ NHẤT TÂM THÀNH KÍNH CHUNG

***

ĐỊA MẪU DIỆU KINH

Lão bà Địa Mẫu này tuy vô hình vô tướng, chớ lão cầm quyền sửa trị và khảo sát cả nhơn luân đạo lý. Vì bởi hồi mới mở mang ra một bầu không khí mù mù mịt mịt thì đã có Lão Mẫu này hoá sanh ra trước nhứt. Mẫu là lớn hơn hết. Cái người mà đã tạo ra Thiên lập ra Địa là Mẫu đây mà, thật là người căn gốc đó. Thuở đó có một mình Mẫu đứng ra làm thầy trước hết. Mẫu liền khai hoá mở mang ra có một mối đạo và tuyên truyền phổ thông cũng có một phong tục cho tất cả nhơn loại mà thôi, chớ nào có ai đâu nữa. Đến đời hạ ngươn này, cũng là lão Mẫu này giáng cơ bút truyền kinh này xuống trần phàm. Kêu cùng thiện nam, tín nữ như ai có lòng trắc ấn tống phổ thông ra cho người đời thì Mẫu bảo hộ cho đặng minh khang trường cửu. Còn như người nào dốc lòng dẫn nhơn sanh khắp cả cho ngộ được đời thượng ngươn thịnh trị, thì phải hết lòng chỉ giáo cho nhơn sanh khắp cùng thế giới hãy ráng trì niệm kinh Địa Mẫu thì sẽ được đắc thành sở nguyện chẳng sai. Như vậy mà từ hồi Mẫu lưu hành kinh này ra đời cho đến bây giờ. Mẫu chẳng hề thấy người nào hoặc gia đình nào vui lòng tụng kinh của Lão Mẫu ráo trọi. Chớ chi hồi Mẫu mới giáng bút truyền kinh này ra đời. Nếu có kẻ nào sang trí trì niệm liền theo, thì đã Tiên đắc thành Tiên thành Thánh lâu rồi. Đến bây giờ lâm chung thì hồn kẻ ấy sẽ bị cấm cố nơi ngục A Tỳ mãi mãi.

Còn như ai kia sanh tâm khi dễ nhạo báng kinh Địa Mẫu này nữa, thì cũng như người ấy, tạo gây thêm nhiều tội ác nghiệp thấm sâu như đáy biển cả vậy. Mẫu chẳng kể công lao tiêu tứ ra làm chi cho nhiều, xét lại nội trong hai chữ ăn với mặc, thì cũng từ nơi Mẫu khai sáng ra, sản xuất ra mới có mà dùng cho được no ấm, vậy mà có ai chi thức ra các nẻo khó khăn cay đắng của Mẫu là đường nào chăng? Nếu hiểu biết rõ rệt rồi, thì nội trong hàng nam nhi, liệt nữ ai là người chí hiếu với Mẫu đâu. Hãy đứng ra thay mặt đôi lời cho Mẫu bố cáo cho người đời hiểu biết rõ rệt rằng: Ba tai nạn sắp xảy đến trước con mắt bây giờ. Khắp trong thiên hạ sẽ chung chịu đồ lao khổ sở trong vòng thiên tai, đại nạn này chẳng sai lầm. Vì tình Mẫu tử, Mẫu mới cạn tỏ phân trần. Nếu chúng con chẳng chịu ghi lời Mẹ vào tâm thì thôi, chớ thế sự cuộc đời, việc nào Mẫu cũng tiên tri tường tận, dù việc nào khó khăn nguy khốn cho thế mấy đi chăng nữa, Mẫu cũng sẽ bình trị được hoàn toàn tất cả đó mà. Phật phát lạc rằng: trong 72 vị thần đương kim hành sự, vị nào cũng có chỗ có nơi, chung cung hiệp hội cùng nhau tất cả. Trừ ra có một mình Lão Mẫu này chẳng có nơi nào hiệp hội cùng ai đặng ráo, khắp trong thiên hạ, sứ nào cũng có tạo lập chùa, miếu thờ phụng Thần này, Thánh kia. Bởi thế cho nên Thần Thánh tạo lập hội hè rầm rộ, thường thường hoài chẳng dứt. Còn thân phận của Lão Mẫu này chẳng thấy ai  nhớ đến cất cho lão một ngôi miếu nhỏ để mà coi thử. Đã vậy thì chớ, họ lại còn coi Lão Mẫu cũng như người chẳng có tên tuổi chi chi dưới cõi trần này ráo trọi. Bởi chúng con ở bạc cho nên trời chẳng mưa thuận gió hòa, đất thì chẳng càn sinh tươi nhuần sung túc như thuở trước.

Quanh năm luống chịu loạn ly rối đoài, chẳng bao giờ bình yên được. Như vậy mà Mẫu vẫn đoái hoài chút tình thương, bèn hứa rằng: Chẳng đợi người lớn con nít nhà ai, từ 9 tuổi sắp lên mà biết thọ trì kinh này, dầu cho cha mẹ cốt nhục của nó, có cách bức chia lìa bao nhiêu lâu đi nữa, Mẫu cũng tái hiệp trùng phùng trong buổi chung cuộc cuối cùng này chẳng sai, chẳng luận giai cấp sang hèn, ai ai cũng đặng trọn quyền ấn tống phổ thông kinh này ra hết. Truyền ra trong khắp thiên hạ từ trẻ tới già đừng cho sơ sót một ai, Phổ thông ra như vậy mà người đời còn miễn cưỡng, chẳng cúng thọ trì kinh của Lão Mẫu này nữa. Thì họ chớ khá trách sao Mẫu này chẳng nhiêu dung tánh mạng của họ ra khỏi vòng thiên tai sắp xảy đến này được. Hiện bây giờ họ phải đau ốm nhiều chứng bệnh rất nặng trong bốn mùa tám tiết. Đã vậy thì chớ, họ còn phải bị nắng hạn tiêu hao hoặc mưa dầm ngập hết chẳng còn một vật thổ sản chi mà độ cho no lòng. Ấy vậy các con lớn bé gắng nhớ lời của Mẫu căn dặn này đây, hãy hết lòng thọ trì kinh này và học cho suốt thông lý nghĩa. Rồi mau mau thuyết nghĩa ra, và truyền kinh lại cho người đời học với, cho kịp thời tiết, thì nội trong năm phổ độ đầu tiên ấy chúng sẽ thấy mùa màng trúng hoài trở lại lớn hội đầy trước con mắt sai lầm. Còn như đáo lệ kinh Mẫu, nếu chúng con dâng đèn bằng sáp thiệt nên cho Mẫu thì sẽ được hạnh phúc nhiều. Mỗi một tháng có ba ngày Mậu mà thôi, hãy thành tâm cung kính cho lắm đừng sai sót. Còn các ngày thường nhựt kia khỏi thất công lo liệu cúng kiến chi hết. Cứ việc chuyên cầu cung kính 36 ngày Mậu trong thôi, chẳng còn chia ra ai đó.

Còn lễ vật kính Mẫu thì có 6 ngọn đèn tỏ rạng 5 cây hương thơm. Bông hoa, trà quả và 6 chung nước lọc sạch sẽ là đủ lễ rồi đó. Đến ngày kính Mẫu, thì nội nam, gia nữ hãy xúm xít cùng nhau lo lập đàn tràng cho tinh khiết. Hễ đàn tràng thành lập rồi thì khởi sự thuyết kinh giải lý cho thật rành. Rồi mỗi người tịnh tâm thần, gồm lại một chỗ, mật trì cho đặng bẩy biến như vậy là đủ. Người ở xứ nào mà làm đúng theo y chân truyền thì sẽ ngộ được đời thượng ngươn, thạch trị sạch trọi. Còn như ai cốc công thọ trì thêm hai thời đầu hôm và sớm mai nữa thì sẽ có đủ: Đủ huyền diệu cứu cách bào chữa nội nhà mình, dầu ai có đau bệnh gì cũng đặng mạnh làm tất cả. Mẫu truyền báo trước cho chúng con biết rằng: Hễ năm nào lúa mạch ngoài đồng gần chín, xẩy có Móng Bạch hiện ra cuồng phong thời đưa tới mạnh. Thì nội trong năm đó sẽ ngộ nạn khắc mà chết rụi hết từ già đến trẻ. Đó là điểm trời báo ứng rằng: Thần ngũ cốc sẽ về trời và trên Thiên Đình sẽ thu lại các giống ngũ cốc. Gieo hạt lại cho chúng sanh phải chịu cảnh cơ hàn đói lạnh mà chết như vậy đó. Nhưng vậy mà cũng có chỗ chừa chớ, là Mẫu chừa nơi nào có người đắc thọ trì kinh Địa Mẫu này đầy đủ nghĩa lý, Mẫu sẽ sai các vị Thiên thần và Gia Thần đồng theo ủng hộ kẻ ấy cho đặng an nhàn mãi. Trên thiên đình cũng nhỏ phước lành cho nhà người ấy, sẽ được thạnh phát tinh hoa tột bực cấp kỳ.

Đồng thời Thần Thanh Long và Thần Bạch Hổ cũng giáng xuống phò tá kẻ ấy liền. Mẫu cho chúng rằng: Vía giáng sanh của Mẫu nhằm ngày 18-10, đúng giờ Ngọ, chẳng nên giời đổi qua giờ Thìn, giờ Tuất hoặc giờ Sửu, giờ Mùi không đặng. Đúng ngày tháng thì giờ nhất định trên đây, chúng con hãy tụ họp lại một chỗ cho thật đông, đặng mà chiêm ngưỡng. Mẫu sẽ hiển thánh xuống chứng minh cho nơi đang mà hết lòng thành kính Mẫu đó mà thôi.

Còn như những người ở những nơi phương hướng hay thường hành kinh Địa Mẫu này, thì có lo chi mùa màng chẳng trúng gia bội. Nhà nào mà hay thường hành kinh Địa Mẫu này thì người trong nhà ấy sẽ được đắc quả chẳng sai không lầm. Mẫu cho chúng con biết rằng: Kinh Địa Mẫu là một trong những quyển kinh quý báu bậc nhất, chẳng nên khi dễ.

Chính vì người đời vẫn còn mê muội dốt nát, chẳng biết ý thức, tý tầm nguyện rất uổng, nếu ai được ngộ tỉnh, thọ trì ròng rã quyển kinh này thì tiêu tội được một ngàn kiếp. Được công đức nhiều hơn thọ trì của các chư Phật cả muôn quyển.

Như ai đạt thông nghĩa đặng từ câu trong kinh này, thì người đó sẽ được phóng quang minh soi tường tận khắp cả bầu trời. Như ai đạt thông nghĩa đặng từ câu trong này thì người đó chữa được tội lỗi và oan nghiệt, nghiệp báo của mình sạch trọi.

Như ai đạt thông nghĩa lý từng hàng, thì người đó đã tiêu đặng tai nạn sắp đến, lại còn được ban thưởng phước, lộc, thọ, an toàn là khác. Còn như ai suốt thông nghĩa lý đặng toàn quyển thì đích danh Mẫu sẽ đảm bảo cho đặng an nhàn tự toại đời đời kiếp kiếp.

Nhược bằng ai có nghe thuyết kinh này rồi mà bỏ qua, chẳng khứng thọ trì, thì chẳng những một mình người ấy bị khép vào tội phỉ báng kinh luật mà thôi, toàn gia đồng phạm tội liên can, mắc kẹt trong vòng đại kiếp sạch trọi. Dân sự nước nào mà chẳng biểu đồng tình, chẳng tuân lời của Mẫu trong kinh này, thì sẽ lâm vào trong vòng đại kiếp Thủy, Hỏa, Phong ba mà chết rụi hết chẳng còn. Lão Mẫu này cũng muốn hưu hủy kiếp Phong ba, Thủy, Hỏa này sắp xảy đến lắm chớ. Ngặt vì chúng con chẳng chịu quay đầu trở lại tùng theo một lòng với Mẫu. Lão Mẫu này muốn bác bỏ sổ tử kia cho rồi, vì Mẫu thấy số phận của chúng con bị chết quá nhiều như vậy, Mẫu chẳng đành lòng làm ngơ. Mẫu tính tới, tính lui hoài tính không ra kế nào mà cứu chúng con được. Rốt cuộc, Mẫu bèn dùng chước Mẫu sai hai phái thiện thần và ác thần xuống trần tiếp dẫn chúng con. Những người hiền lương quân tử, sẽ được về tay các thiện thần dẫn dắt vào đường tu niệm chánh giác. Còn những kẻ bất lương hung bạo sẽ nhập đẳng với các vị ác thần, giáo dục vào đường tà, dâm, tàn nhẫn độc ác. Đến ngày chung cuộc Mẫu sẽ vẩy ra một cái chài. Mẫu sẽ thâu tóm hai phe vào hộc. Làm cho liên lụy để kẻ tu hành, tâm táng đởm trong khi bị túm, đến chừng đó Mẫu sẽ khiến cho ai nấy được sống sót sẽ đủ trí tuệ để phân biệt tà với chánh, thiện với ác tức thì. Rồi có các đạo chúng khắp trong thiên hạ, đồng xui lòng quy tụ về một mối chánh đạo của Mẫu ta đây mà thôi, chẳng còn chia rẽ ra nhiều lối nữa. Hình mạo trạng tướng cái chài phép của Mẫu sẽ tỏa ra như vậy: Mẫu sẽ điều khiển nhị thập bát tú, phải phân thần như vậy từ hướng chánh Bắc giáp qua hướng chánh Nam.

Mẫu sẽ điều khiển sáu chục vị thần mặc giáp bông bào chia tách ra bao phủ từ hướng Tây Bắc giáp qua Tây Nam. Mẫu sẽ điều khiền mười vị thần Thiên can và mười hai vị thần Địa chi, cùng tất cả các vị Tinh Tú trên chín tầng trời phải chầu chực ủng hộ ngôi vị Hoàng đế Thi hoàn toàn. Mẫu sẽ điều khiển các vị thần Lôi công và Lôi điện trong tám phương phải phân thân trấn thủ cho đủ 64 quẻ. Rồi hiện ra nguyên hình tay cầm binh khí đứng dàn ra trong thiên hạ, đò của Mẫu sẽ lập thành dưới miền hạ giới nơi cõi trời Nam từ năm Đinh Hợi giáp qua năm Thân Dậu mới thiệt rồi. Trên trời thì Mẫu bủa lưới thiên la, dưới đất thì Mẫu chài dập địa võng làm cho Thiên ám Địa hỗn quỷ khóc thần sầu rất thảm thiết. Mẫu sẽ vời tám vị thần đại lực Kim Cang vào trần hóa phát. Vì bốn vị Tứ Đại Thiên Vương phải giữ gìn bốn cửa trận cho Mẫu. Đến chừng tám vị đại Kim Cang xông vào trận thượng. Sẽ dùng đại lực thần thông làm cho trời nghiêng đất ngửa, Nhựt, Nguyệt, Tinh, Tú, Châu hỏa đảo xoay như chong chóng rồi lặn mất chẳng còn hiện ra nữa. Còn phần việc của Mẫu, Mẫu sẽ thâu lại các giống bất lương và loài yêu lăng tà mị làm cho chúng nó phải bị luân hồi trả quả sạch trọi. Mẫu sẽ hô phong hoán vũ thích lịch lôi đình làm cho sấm nổ nước tràn lửa cháy bão tố khắp vùng trời đất. Chừng Mẫu thâu lại các giống bất lương và các loại cô dụng, nghĩa là chừng sóng lặng gió tan, nước rút hết. Sẽ thấy khắp vùng vũ trụ, còn sống sót lại một giống người hiền lương chơn thật mà thôi. Rồi đó Mẫu dùng huyền công diệu pháp hóa ra kinh đô, thành thị có sen vàng đua nở, dát vàng bốn phía. Đến chừng đó, con dâu thảo hiền của Mẫu sẽ được đổi xác kim thân bất hoại, chứng quả Đại La Tiên thiên vĩnh viễn chẳng còn tái xanh, tái tử nữa. Bởi vì công quả của các con là được song toàn thì các con sẽ được vào phó hộ Bàn Đào. Bàn Đào đại hội là nơi đãi yến Đào Tiên rượu Cúc, Thọ hưởng vinh phong cao ngôi lớn tước. Rồi thì đó vĩnh biệt về sau chẳng còn chuyển kiếp xuống miền Đông Độ là nơi cõi trần phàm tục nữa. Vì chúng con sẽ được trường sanh thọ khảo, tiêu diêu khoái lạc như Lão Mẫu này đây vậy. Nghĩa là: Phật Địa Mẫu ngự trên cõi thượng tầng tối cao, hoằng hóa dưỡng dục nhơn sinh và bảo toàn tánh mạng trải hết lòng thành rất quảng đại như vậy đó. Chúng con tình nguyện tu theo kinh này đặng lập công bồi đức hầu ngài theo ấn tống phổ thông ra cho mỗi người đều biết, chúng con hết lòng cung kính đảnh lễ Phật Mẫu, cầu xin Mẫu hoan hỷ ban rải phước huệ xuống cho chúng con nhờ miên viễn. Phật Địa Mẫu ngự trên cõi hư không tối thượng, đặt ra quyển Chơn Kinh này đặng khuyên răn đời dưỡng dục và bảo tồn tánh mạng cho tất cả chúng sanh.

NAM MÔ A DI LÀ PHẬT

NAM MÔ NHẤT TÂM THÀNH KÍNH CHUNG.

HẾT.

 

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

QUYỂN SỐ 2: ĐỊA MẪU CHƠN KINH

QUYỂN SỐ 47: KINH THƠ CHA TRẦN HỪNG ĐẠO DẠY ĐỜI

QUYỂN SỐ 30: KINH MỚI BAN HÀNH - 2008